Edit: Phụng
Beta: Manerylin

Thời Dư vốn định đem con cá lạc to nhất cho ông Ba, nhưng hệ thống chết tiệt cứ khăng khăng bảo nhiệm vụ phụ tuyến phải chờ đến tám giờ tối mới mở, thế là cậu đành đem con cua xanh lớn nhất biếu ông Ba. Nhân tiện cậu còn bị ông Ba khen chiếc xe cá vàng BMW mới mua nhìn rất cao cấp, Thời Dư trong lòng vô cùng xấu hổ, vội vàng lấy cớ về nhà nấu cơm, xách cái thùng định chuồn ngay.

Ông Ba vội gọi Thời Dư lại, nhét vào tay cậu một túi đậu phộng lớn, nói là mấy hôm trước ông lên thành phố mua, bảo cậu mang về nhà ăn vặt. Thời Dư ngày thường hiếu kính rất sảng khoái, cầm đồ của người khác cũng sảng khoái chẳng kém, không nói hai lời liền nhận lấy.

Quả nhiên bản chất của con người chính là "thật thơm"—Thời Dư mới lái xe cá vàng BMW được năm phút đã lập tức thấy đúng là thật thơm. Một cái thùng nặng hơn chục cân, cộng thêm ba cái giỏ lưới cũng gần mười cân nữa, lại thêm một túi đậu phộng to tướng, nếu thật sự bắt cậu một mình xách hết về nhà thì chắc nửa cái mạng cũng bay mất.

Thời Dư vừa vặn tay ga, chiếc xe cá vàng BMW lập tức phát ra tiếng động cơ như xe đua, kéo theo cậu phóng vèo vèo trên đường, chẳng bao lâu sau đã tới trước cửa nhà mình. Khi về đến nhà, hai con cua ghẹ hoa đã hấp hối, chỉ thấy thở ra chứ chẳng thấy hít vào. Con cá lạc lớn bằng cánh tay cũng mềm nhũn, hoàn toàn không còn cái dáng vẻ hung hãn bật lên ba thước ở ven biển lúc nãy nữa.

Một lát nữa cá lạc phải để dành đổi nhiệm vụ phụ tuyến, không thể ăn được, phải giữ lại nuôi tạm đã. Thời Dư sờ sờ đầu, tìm một cái thùng lớn, cả nước lẫn cá cùng đổ hết vào, lại bật thêm máy sục khí oxy. Loại cá lạc này tuy không dễ chết ngay, nhưng muốn nuôi lâu dài thì cũng chẳng khả thi, thôi thì sống được thêm một giờ hay một giờ vậy.

Nước biển trên chân Thời Dư đã khô kết lại thành một lớp bột muối, sờ vào cứ ram ráp khiến cậu cực kỳ khó chịu, chẳng nói chẳng rằng lập tức chạy đi tắm. Chờ tắm rửa xong xuôi rồi, cậu mới mang rong biển đi rửa sạch, cũng chẳng làm thành thắt nút phiền phức gì, trực tiếp cắt thành miếng rộng khoảng hai ngón tay, chần qua nước nóng, rồi lại ngâm qua nước lạnh, thêm dầu mè, muối, giấm và tỏi băm trộn đều lên—vậy là có ngay một món ăn mát lạnh tuyệt vời.

Hai con cua ghẹ hoa thì cho lên chảo cùng ít bánh gạo và tỏi băm xào nhanh tay, đậu phộng bỏ vào dầu nóng đảo sơ qua một lượt, thế là đủ cả mặn ngọt, món nhắm cũng có luôn. Thời Dư bưng đồ ăn ra phòng khách, mở quạt điện hướng thẳng vào đậu phộng thổi phù phù, đậu phộng vừa vớt từ dầu ra còn mềm, phải hong cho nguội đi mới giòn thơm hấp dẫn.

Xong xuôi hết cả, Thời Dư thỏa mãn thở phào nhẹ nhõm, bật lon Fanta vị táo xanh, chỉnh điều hòa nhắm thẳng vào mình, lại còn tìm một bộ phim Mỹ điểm cao mở lên—quá hoàn hảo!

Bữa cơm hôm nay cũng trở nên ngon hơn bình thường rất nhiều!

Chờ đến khi Thời Dư dọn dẹp bàn ăn xong, lại nhịn không nổi phải đi tắm thêm một lần nữa, mới tắm được nửa chừng đã nghe hệ thống chó chết dùng giọng lạnh tanh nói trong đầu cậu: [Bạn hiền à, lát nữa tắm xong mở cửa nhớ cẩn thận nhé.]

[…]

[Cá lạc vượt ngục rồi, đang ở ngay cửa phòng tắm của cậu, dính sát khe cửa đấy. Cậu mở cửa ra là nó vừa vặn vọt ngay vào trong luôn.]

[…]

Thời Dư im lặng thật lâu mới chửi một câu: [Mẹ cậu, sao không nói sớm tí nào vậy hả?]

Hệ thống lập tức quăng ra cái meme gấu trúc hút thuốc trong đầu cậu, đáp tỉnh bơ: [Lúc nãy tui thấy nó quẫy đùng đùng cứ tưởng nhảy không ra, ai ngờ quay đầu một phát đã chạy tới cửa cậu rồi, không phải lỗi tui đâu, tui lag thật mà!]

[Bạn à,] Thời Dư vừa cúi đầu vào vòi nước xả sạch bọt trên tóc, vừa đấu võ mồm với đối phương: [cậu xác định không liên hệ với tổng công ty bên cậu đổi cho cái phần cứng à? Ngày nào cũng phải dọn rác ba bốn lần, lại còn lag nữa, server bên cậu là mua của Ubisoft đấy à? À không, thế thì xúc phạm Ubisoft quá, server Ubisoft dù làm bằng khoai tây thì của cậu chắc làm bằng lê hay táo gì đó.]

Hệ thống đáp ngay: [Chờ cậu nâng lên ao cá cấp hai rồi tui mới được tổng công ty cấp phát phần cứng mới đấy… Trông cậy vào cậu cả đó! ‘Mèo mèo thở dài, cuộc sống khó khăn.jpg’]

[Vậy gọi tiếng ba nghe thử nào?]

[Ơi, con trai!]

[Cút!]

Thời Dư kéo khăn tắm lau khô người. May trong phòng tắm có sẵn cây kẹp gắp rác, lần trước dùng để dọn dẹp vệ sinh, cậu tiện tay đưa kẹp vào dưới vòi nước xả sạch, thậm chí còn cẩn thận bôi thêm một lớp sữa tắm, chuẩn bị kỹ càng đâu vào đấy mới tiến đến bên cửa, hỏi: [Bây giờ cá lạc đang ở đâu rồi?]

[Ngay cửa luôn đó, cậu ra ngoài nhớ cẩn thận chút, chắc không cắn trúng cậu đâu.]

Thời Dư gật đầu, trong lòng đếm thầm một hai ba, vặn mở tay nắm cửa nhưng không mở ra ngay mà đạp mạnh một cú đá tung cửa. Ngay lập tức cậu nhìn thấy một cái bóng màu trắng điểm hoa văn vẽ ra một đường cong hoàn hảo trên không trung, rồi hung hăng đập vào vách tường nhà cậu, sau đó từ từ trượt xuống sát mép tường.

Con cá lạc kia mở to đôi mắt, giãy giụa thở được hai hơi rồi trình diễn ngay màn "qua đời tại chỗ".

Hệ thống: […]

Thời Dư: …

[…Cậu đá mạnh vậy làm gì?] Giọng hệ thống hơi mờ mịt: [Nó chỉ là một con cá lạc nhỏ bé vô tội mà thôi.]

Thời Dư lạnh lùng vô tình tiến lên, dùng kẹp gắp rác chọc chọc nó hai cái, xác nhận nó chết rồi mới nói: [Nó mà cắn trúng tui thì chẳng còn vô tội nữa—đằng nào cũng phải chết, thôi thế đi.]

Hệ thống: [Nhiệm vụ phụ tuyến yêu cầu cá sống mà…]

Thời Dư: […Sao mẹ nó cậu không nói sớm?!]

Hệ thống như muốn sụp đổ: [Tui nào biết cậu một cước đã tiễn nó về Tây Thiên luôn vậy chứ!]

Thời Dư tiện tay vứt con cá lạc vào lại thùng nước, nói: [Tui mặc kệ đấy, cậu tự lo liệu đi.]

[…] Hệ thống lập tức nhảy ra một dãy mã rác trong đầu Thời Dư, còn phát ra tiếng rít ầm ầm như CPU chạy quá tải, một lúc lâu sau mới yếu ớt lên tiếng: […Má nó, mém chút bị chủ hệ thống tóm được, sợ muốn chết luôn ba ba ơi… Chúng ta đổi nhiệm vụ khác đi? Thưởng hơi kém chút nhưng cũng đủ để hôm nay cậu nâng cấp ao cá rồi.]

[Cũng được.] Thời Dư đồng ý, dù sao hôm nay nâng cấp ao cá là được rồi, hơn kém chút cũng chẳng vấn đề gì.

Ai cũng là người làm thuê thôi mà, đừng làm khó nhau quá, qua loa được là ổn.

[OK~ Người làm nhiệm vụ [Thời Dư] tư thế đá bay cửa rất ngầu, kích hoạt nhiệm vụ phụ tuyến kỳ ngộ [Chịu chết đi, cá lạc!], tiêu diệt cá lạc nhận được 250 token, [Cá lạc kho tàu kỳ lạ] X1.]

[Nhiệm vụ phụ tuyến kỳ ngộ [Chịu chết đi, cá lạc!] hoàn thành, người làm nhiệm vụ [Thời Dư] nhận được 250 token, [Cá lạc kho tàu kỳ lạ] X1.]

Thời Dư vừa xem vật phẩm nhảy vào ba lô trên giao diện, vừa đối chiếu danh sách nâng cấp ao cá cấp một, thuận miệng nói: [Cấm kiểu nhiệm vụ lồng nhiệm vụ.]

[Tài liệu hệ thống, tui cũng chịu thôi.] Hệ thống điều khiển giao diện ảo bật ra nút nâng cấp, nhắc nhở: [Nhanh lên, đủ đồ rồi đấy, nâng cấp ao cá đi! ‘Xoa tay hào hứng.jpg’]

Thời Dư "ừ" một tiếng, duỗi tay bấm nút nâng cấp.

Khoảnh khắc đó, trước mắt cậu nổ tung một trận pháo hoa thật sự!

Pháo hoa thật luôn!

Cậu đứng ngay cạnh cửa sổ nhà mình, bầu trời bỗng nổ ra vô số pháo hoa. Chẳng rõ đây là trò của hệ thống hay chỉ là trùng hợp nữa. Giọng hệ thống kích động vang lên: [Toàn dân cùng vui! Chúc mừng người làm nhiệm vụ [Thời Dư] xây dựng thành công ao cá cấp một, trở thành chủ ao cá cấp một!]

Thông tin chú thích của gói quà ao cá cấp một hiển thị rằng Thời Dư có thể chọn đặt ao cá ở bất cứ đâu trong phạm vi bản đồ mà hệ thống đã quy hoạch, khi đặt xuống sẽ tự động hình thành một ao cá xây dựng hoàn chỉnh, toàn bộ giấy phép chứng nhận đầy đủ, không cần cậu bận tâm chút nào. Ngoài ra, còn tặng kèm ngẫu nhiên 100 con cá giống, thêm 100 phần thức ăn mà loài cá nào cũng thích, mỗi phần đủ để 100 con ăn trong một ngày, quả là rất có lương tâm rồi.

Hệ thống bỗng cười hềnh hệch đầy gian xảo, thì thầm chỉ điểm cho Thời Dư: [Bạn hiền à, nói nhỏ cậu nghe, thức ăn này tuyệt đối đừng đem đi cho cá con ăn nhé, món này dùng để câu cá cực kỳ hiệu quả đấy. Tui đã lén xem qua công thức rồi, thứ này giống hệt mồi câu cá vạn năng mà trong hệ thống bán tới 1000 token một phần. Cá giống cậu cứ khoan mở vội, sau này mua ít thức ăn thông thường cho chúng ăn là được rồi, còn thức ăn này thì giữ lại đi câu cá, phối hợp với buff kỳ ngộ ngày mai của cậu, đảm bảo sẽ câu được con cá siêu to!]

[Còn có cách dùng này nữa à?]

[Ây dà, tui lừa cậu làm gì? Thức ăn này cực kỳ khó kiếm, chỉ có trong gói quà khi lên cấp mới được tặng thôi. Muốn mua chỉ có thể bỏ tiền ra mua mồi câu cá vạn năng kia.] Hệ thống lại tiếp tục nói: [Hoặc ngày mai cậu cứ tạm thời đừng dùng vội, kỳ ngộ cấp quá cao thì hiện giờ cậu cũng không làm nổi đâu. Đợi đến khi nào ao cá của cậu lên đến cấp bảy cấp tám rồi hãy dùng, lúc đó dù gặp con cá nào cũng có thể chắc chắn bắt được, vậy chẳng phải ngon hơn sao?]

[Vậy chẳng phải tui lời to rồi à? Cậu...]

Thời Dư còn chưa nói xong, đã nghe hệ thống cười hì hì đầy ranh mãnh: [Tui cũng không lỗ, hê hê hê hê.]

Thời Dư không kìm được, trong đầu tưởng tượng một cái meme "đã hiểu ý nhau" gửi cho hệ thống, hệ thống cũng nhanh chóng copy một cái meme tương tự đáp lại cậu. Hai người cứ thế vui vẻ giao lưu qua meme.

Thời Dư tắt giao diện, dự định ngày mai tìm thời gian đi xem thử nên đặt ao cá của mình ở chỗ nào thì tốt. Ngay lúc này, cậu bỗng ngửi thấy một mùi hương vừa thơm vừa thối rất kỳ quái, kiểu mùi rõ ràng là rất thơm, nhưng lại thoang thoảng cảm giác buồn nôn, nhưng ngửi kỹ thì lại thấy cực kỳ thơm ngon, cũng không phải dạng như sầu riêng hay đậu hũ thúi, tóm lại rất lạ.

Cậu lần theo mùi hương quay đầu nhìn lại, liền thấy trên bàn vốn trống trơn lúc nãy đã xuất hiện một chiếc đĩa sứ lớn dài, con cá lạc chết không nhắm mắt ban nãy giờ đã hóa thân thành một món cá lạc kho tàu nằm ngay ngắn trong đó. Thời Dư bước lên trước, nhìn vào phần giới thiệu món ăn.

[Cá lạc kho tàu kỳ lạ.]

[Một trong các phần thưởng của nhiệm vụ kỳ ngộ [Chịu chết đi, cá lạc!]. Con cá lạc này khi còn sống đã chịu đựng sự dày vò phi nhân tính trước khi chết, một thứ gì đó đã để lại trên cơ thể nó một mùi hương kỳ lạ, khiến nó sau khi chế biến trở thành món "cá lạc kho tàu kỳ lạ" này.]

[Người ăn món này có tỷ lệ nhất định nhận được một buff ngẫu nhiên.]

[Đánh giá của người chế biến: Ọe, mùi gì mà kỳ cục thế này!]

[Đánh giá của hệ thống: Dù sao thì tôi cũng không bao giờ ăn đâu!]

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play