Gặp Được Người Vào Đúng Những Tháng Ngày Thanh Xuân

Chương 3


5 tháng

trướctiếp

Anh đẹp trai, anh muốn ngắm gì à?

Đương nhiên là ngắm các bạn nữ sinh rồi.

Hình như giáo viên từng khen các nữ sinh bên lớp một đều rất xinh đẹp.

Chốt, đi xem lớp một trước vậy.

Ngô Cương có thị lực siêu tốt, thoắt cái đã phát hiện ra mỹ nữ trong đám người. Đó là một nữ sinh có dáng người thanh tú, cô mặc một chiếc đầm dài màu đỏ, đứng chung một chỗ với các bạn học bên lớp một. Vừa trông thấy cô, tim anh liền đập nhanh hơn hẳn.

Lần đầu gặp gỡ, trái tim lập tức rung động!

Đây đúng là một nữ sinh có dáng vẻ xinh đẹp, diễm lệ động lòng người.

Đây cũng là nữ sinh đầu tiên mà anh vừa trông thấy đã có thể tặng cho người ta cái danh xinh đẹp diễm lệ.

Hóa ra người này mới thực sự đạt tới định nghĩa của vẻ đẹp gây rung động lòng người trong lòng anh.

Ngô Cương hoàn toàn không tài nào rời mắt đi được.

Chỉ cần một ánh mắt, lưu luyến hết ngàn năm.

Tư thế si mê ngây dại!

Chỉ tiếc Ngô Cương của lúc này còn chưa suy nghĩ thấu đáo, chẳng hề hay biết mình sắp được trải nghiệm cảm giác yêu từ cái nhìn đầu tiên là như thế nào. Nếu không, hẳn anh đã cảm ơn bố vì quyết định đúng đắn của ông khi bắt anh phải lên thành phố học, thay vì mang theo vẻ mặt khó chịu, chán nản tới trường làm thủ tục nhập học như hôm nay.

Tự nhiên, Ngô Cương lại thấy ngại ngùng, hình như đây là lần đầu tiên anh ngại ngùng khi đối diện với con gái.

Dù chỉ có vậy cũng khiến Ngô Cương thấy hơi chột dạ.

Ngô Cương thu lại tầm mắt, cố gắng tập trung chú ý vào trung tâm khán đài, cũng không còn dám liếc ngang liếc dọc, nhìn ngó lung tung nữa.

Lớn lên trông rõ đẹp trai, hóa ra lại là một cậu bé nhút nhát.

Buổi lễ khai giảng rất nhanh đã bắt đầu, người chủ trì buổi lễ hôm nay là Phó Hiệu trưởng, trông ông cũng khá lớn tuổi rồi.

Đầu tiên, đại diện giáo viên chủ nhiệm của khối lớp mười năm nay sẽ lên sân khấu phát biểu đôi lời. Người đó thế mà lại là giáo viên chủ nhiệm lớp anh, thầy Úc.

Lần đầu tiên được đảm nhiệm công tác làm chủ nhiệm lớp, thầy ấy lo lắng ra mặt. Lúc lên sân khấu đọc bài phát biểu, gương mặt thầy ấy tái nhợt, còn nói lắp nữa chứ. Các bạn học cùng lớp bắt đầu thì thầm to nhỏ với nhau. Ngô Cương thế mà lại có chút thông cảm với tình trạng lúc bấy giờ của thầy ấy. Lần đầu tiên ra mắt toàn trường với tư cách là giáo viên chủ nhiệm, không nghĩ tới lại là một trải nghiệm khiến người ta thấy xấu hổ đến vậy.

Tiếp theo là đến lượt các bạn học đại diện khối mười lên phát biểu cảm nghĩ, người đầu tiên lên sân khấu là Đổng Tiêu.

Đổng Tiêu đi thẳng lên sân khấu, chẳng cần chuẩn bị văn bản, cậu ta cứ vậy mà nói liền một mạch cho tới khi kết thúc. Bằng chất giọng tràn đầy từ tính, dáng vẻ tự tin, văn phong bay bổng cùng khả năng phát âm chuẩn tiếng phổ thông đến đáng kinh ngạc của mình, cậu ta đã nhận được tràng pháo tay cổ vũ nhiệt liệt từ tất cả mọi người.

Ngô Cương của trước đây vẫn hay tự nhận mình là người giàu kinh nghiệm, có việc gì mà thời còn học ở cấp trung học cơ sở anh chưa từng trải qua đâu. Nhưng giờ đây, khi tự đem mình ra so sánh với cái tên Đổng Tiêu này, anh cũng phải công nhận cậu ta mới chính là một tay lão làng cực nhiều kinh nghiệm. Mà trông cậu ta còn rất đẹp trai nữa chứ.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up!

Để có thể được cử lên sân khấu phát biểu trước toàn trường, hẳn thành tích thi đầu vào của cậu ta phải cao lắm.

Ngô Cương vẫn luôn cực kỳ ngưỡng mộ các bạn học giỏi, nên chút khó chịu của anh với Đổng Tiêu lúc đầu cũng dần biến mất. Nếu nhìn kỹ ánh mắt anh, có khi còn phát hiện ra đôi chút ngưỡng mộ.

Khi Đổng Tiêu xuống đài đi đến gần, thậm chí Ngô Cương còn mắt đối mắt, gật đầu cười với cậu ta nữa.

Người đại diện cho bên nữ sinh khối mười đúng là nữ sinh có dáng người thanh tú ở lớp một kia.

Ngay khi cô lên sân khấu, phía dưới khán đài lập tức vang lên tiếng vỗ tay mãnh liệt, thậm chí trong đó còn xen lẫn tiếng huýt sáo nữa.

Dáng vẻ xinh đẹp động dung của cô khiến cho tất cả mọi người trên sân trường cảm thấy kinh ngạc.

Không biết là do cô đang thấy cực kỳ xấu hổ với không khí náo nhiệt hiện giờ, hay do nắng chiếu vào váy ánh lên sắc đỏ trên đôi gò má cô mà khiến cô lúng túng tới vậy. Nhưng cô cũng làm quen với hoàn cảnh rất nhanh, cẩn thận điều chỉnh lại cảm xúc của mình, thực sự rất có phong thái của một vị lãnh đạo.

Cô lớn lên cực kỳ xinh đẹp, thanh âm cũng trong trẻo vô cùng.

Nhịp tim của Ngô Cương vừa mới bình ổn được đôi chút lại tiếp tục tăng tốc, hô hấp cũng càng lúc càng dồn dập. Ánh mắt anh dán chặt lên sân khấu không rời, dường như chẳng nghe được cô đang nói cái gì nhưng lại lặng lẽ khắc sâu tên cô xuống đáy lòng. Cô nói, cô tên Chu Ký.

Sau khi lễ khai giảng kể thúc, mọi người nối đuôi nhau quay trở lại phòng học để nhận sách giáo khoa mới của kỳ này. Tất nhiên người phụ trách điều tiết hoạt động trong lớp lại là Đổng Tiêu, thầy giáo cũng đã nói cậu ta sẽ tạm thời đảm nhận vị trí lớp trưởng của lớp 10-2.

Cậu ta là lớp trưởng, chứ không phải là đại diện Khoa Toán học.

Anh đẹp trai, ánh mắt hơi có vấn đề rồi đấy.

Đổng Tiêu nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ của một người phụ trách: “Năm giờ chiều mọi người cùng tới căn tin ăn cơm nhé. Hôm nay không có tiết tự học buổi tối, mọi hoạt động sẽ bắt đầu từ ngày mai. Đúng chín giờ ba mươi phải tắt đèn ký túc xá, sau đó mọi người được phép hoạt động tự do. Có thể đi chơi nhưng không được ra khỏi khuôn viên trường, đúng giờ nhớ chạy về ổ đấy.”

Lời dẫn này cũng hơi dài dòng quá.

Cũng may, cậu ta thực sự không phải đại diện của Khoa Toán học. Bằng không có cho cậu ta một bài kiểm tra toán, vừa phải đọc đề vừa phải tính toán, kiểu gì cũng làm không kịp.

Mấy nam sinh nghe thấy từ “ổ” này thì bật cười khúc khích, có người còn trêu chọc: “Là ổ gà hay ổ vịt thế?”

Lớp hai cũng lắm kiểu người thật đấy.

Phải rồi, nếu nhắc tới kiểu người đứng đầu, đương nhiên không thể quên anh Ngô siêu cấp đẹp trai của chúng ta rồi. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Quá khen, quá khen.

Sắc mặt Đổng Tiêu tự nhiên như thường, lạnh nhạt nói: “Sau này cố gắng chú ý chút, đừng biến thành ổ lợn là tốt rồi.”

Trông cũng uy nghiêm lắm đấy chứ, rất ra dáng lớp trưởng.

Ngô Cương cũng cười đùa theo các bạn, nhưng tâm trí anh đã bay đi đâu xa lắm rồi. Có lúc lại nghĩ, không biết Chu Ký có phải lớp trưởng lớp bên không?

Làm gì có chàng trai nào lại không sa vào lưới tình cơ chứ?

Ha ha, mới tới trường ngày đầu tiên thôi, đã mơ tưởng tới hoa khôi của lớp bên cạnh rồi.

Anh còn dám nói mình không phải con sói đói ham mê tửu sắc sao?

Giữa tháng tám, mặt trời xuống núi rõ muộn, mãi tới gần bảy giờ tối mới chậm rì rì rẽ hướng về phía tây, lưu lại sắc trời hoàng hôn đỏ rực như lửa.

Hoạt động chung đầu tiên để thân thiết với nhau hơn của các chàng trai trong khu ký túc xá, tất nhiên là rủ nhau đi tắm tập thể. Tám chàng thiếu niên của phòng 304 cũng không ngoại lệ, họ cứ vậy mà chiếm cứ toàn bộ khu vệ sinh. Tất cả mọi người cùng nhau đi tắm, tự nhiên cũng thân quen với nhau hơn, không còn ngại ngùng nữa.- Bản chuyển ngữ này thuộc quyền sở hữu của tყt, vui lòng không re/up thu phí ở nền tảng khác. Ủng hộ nhóm dịch bằng cách rate 1 sao ở bản re.up! 

Dáng người Ngô Cương rất gầy, thậm chí nhiều chỗ còn lộ cả xương. Dáng người của các bạn lại rất đa dạng, có lùn có béo, có cao có gầy. Nên khi đứng chung cùng một chỗ với nhiều bạn học tới vậy, Ngô Cương vẫn thấy tương đối hài lòng với dáng người hiện tại của mình. Đây là kết quả của quá trình tập thể hình trong suốt kỳ nghỉ hè đó.

Đây cũng là lần đầu tiên Ngô Cương ở ký túc xá, tập làm quen và hòa nhập với một tập thể mới. Anh khá ít nói, thỉnh thoảng mới đóng góp đôi câu vào cuộc trò chuyện của các bạn cùng phòng. Nói qua nói lại một hồi, thế mà chủ đề câu chuyện lại chạy sang chuyện lớp bọn họ chỉ có tám nữ sinh. Ai cũng nghĩ các bạn nữ đều rất thông minh nên dù có không xinh xắn lắm thì cũng rất bình thường.

Hình như tám chuyện về các nữ sinh luôn là chủ đề muôn thuở của các chàng trai tuổi mới lớn, sau khi ký túc xá tắt đèn lại càng sôi nổi hơn thì phải?

Chuyện này là đương nhiên.

Anh đẹp trai à, anh chưa từng ở ký túc xá bao giờ thì làm sao biết được.

Thôi đi, anh chỉ cần biết, lén lút bàn tán sau lưng con gái thế này có vẻ không hay lắm thôi.

Ngô Cương nghĩ thầm, bọn họ nói khoác chẳng có tí chừng mực nào à? Còn chưa biết các nữ sinh ấy có thèm để ý đến các cậu hay không đâu. Còn nữa, mới ngày đầu tiên nhập học mà đã buôn chuyện về các nữ sinh đến độ này, hẳn đều là cao thủ tình trường rồi.

Nhưng mà, dù tám nữ sinh trong lớp họ có tốt đến đâu, cũng không thể sánh với Chu Kỳ bên lớp một được đâu.

Ha ha, anh nhớ thương mỹ nữ lớp người ta thật rồi nhỉ?

Ừ.

Khi ấy, Ngô Cương vẫn còn chưa có chút kinh nghiệm nào về chuyện tình cảm, tất nhiên không biết nên nói gì cùng họ. Nhưng vì đang nghĩ về Chu Ký nên anh đột ngột bảo: “Bạn học Chu Ký bên lớp một chắc là hoa khôi trường mình rồi, tiếc là không học cùng lớp.”

Ngô Cương cứ thế buột miệng nói ra suy nghĩ trong lòng mình mà chẳng thèm suy nghĩ, thậm chí trong giọng nói còn lộ ra đôi chút tiếc nuối.

Hàm ý trong câu nói này vậy mà lại là lời trong lòng.

Một kẻ ngây ngô trong tình yêu như anh, cứ vậy mà bộc lộ cảm xúc và tâm tư của mình ra trước mắt mọi người.

Không cần thử nữa, thực sự là tay mơ chưa trải mùi đời mà.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp