Ta Thật Sự Không Mở Hắc Điếm Mà

Chương 25: Khách mới lại tới (2)


6 tháng

trướctiếp

 

“Đa tạ chưởng quầy chỉ giáo!” Trương Bá đã dần lấy lại tinh thần, lòng tràn đầy cảm kích.

Lục Kiến Vi cười mà nói: “Ngươi là tiểu nhị của nhà trọ, chỉ là giúp chút chuyện nhỏ, không cần để trong lòng.”

Chỉ là chút phúc lợi của quán trọ cho các ngươi thôi!

Trương bá thầm nghĩ, chuyện này cũng không phải việc nhỏ, biết được sơ hở của chính mình, về sau khi gặp kẻ thù sẽ có phòng bị trước, thời khắc mấu chốt có thể bảo vệ tính mạng. Gián tiếp mà nói, Lục chưởng quầy không khác nào ân nhân cứu mạng của lão ấy.

Vừa được thu nhận, vừa được chỉ bảo tuyệt kỹ võ thuật, ân tình này không gì có thể báo đáp hết.

Chu Nguyệt mừng thay cho Trương Bá, bạo gan hỏi: “Chưởng quầy tỷ tỷ có thể dạy kiếm pháp cho ta được không?"

“A Nguyệt.” Trương Bá lên tiếng nhắc nhở.

Lục chưởng quầy đồng ý chỉ bảo là vì lòng tốt, bọn họ càng không nên coi đó như lẽ đương nhiên.

“Không thành vấn đề.” 

Lục Kiến Vi ôn hòa nói: “Ngày ấy, khi ngươi ở trong viện luyện kiếm, ta đã nhìn ra mấy chỗ không ổn.”

Chu Nguyệt ngạc nhiên nói: “Xin tỷ tỷ chỉ giáo thêm!”

“Chờ lúc bập bênh làm xong, ta tự khắc sẽ dạy ngươi.” Lục Kiến Vi không vội đồng ý.

Nàng yêu cầu với tiểu nhị: Họ phải tạo ra cơ sở vật chất đầy đủ cho quán trọ.

Chỉ có như vậy mới có thể thu được lợi nhuận từ quán trọ.

Chu Nguyệt nghe vậy không chút do dự chạy về phía nhà hậu viện, tiếp tục làm tiếp công việc thủ công tuyệt vời của nhóc.

Đã có thể làm việc mình thích lại được thêm cao nhân chỉ dạy, trên đời vẫn còn loại chuyện tốt như thế này sao!

Lục Kiến Vi trở lại, tiếp tục luyện tập tâm pháp.

Thanh đo tiến độ tinh thần của nàng chỉ còn chút nữa đã có thể vượt qua 10.000, đạt đến cấp ba. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T YT và web t ytnovel.

“Nhạn Quá Vô Ngân” đã học được chiêu thức thứ tư, mỗi ngày lại chỉ có thể ở trong phòng bay qua bay lại, nàng cũng dần dần mất hứng thú.

“Ngươi không tính đem ‘Hoành Ba Chưởng’ dạy Trương bá sao?” Hệ thống không hiểu Lục Kiến Vi muốn làm gì.

Lúc Kiến Vi kinh ngạc hỏi lại: “Ta nói muốn dạy lão cái này khi nào vậy?”

Hệ thống: “Ngươi không hỏi lão ấy đã tu luyện công pháp nào trước đây sao?”

“Vậy thì đã sao?”

“Công pháp này không phải là vì lão nên mới được chuẩn bị sao?”

Lục Kiến Vi lắc đầu: “Thứ này của chưởng quầy ta rẻ đến thế sao? Chỉ điểm cho bọn họ võ kỹ đã là đủ nể tình rồi, còn muốn ta chủ động dạy lão công pháp mới sao? Đây chính là ta chi tiền túi ra mua!”

“Vậy ngươi mua công pháp làm gì?”

Lục Kiến Vi như có suy tư: “Ta không phải không thể dạy, nhưng khi nào dạy, nên dạy thế nào, còn phải từ từ xem xét cho tốt.”( truyện đăng trên app TᎽT )

Nàng có thể là một chưởng quầy hòa nhã, tuy nhiên cũng không thể trở thành người lúc nào cũng cố gắng đối xử tốt với mọi người.

Hệ thống rất tò mò: “Ngươi rốt cuộc muốn làm gì?”

“Không có gì, chỉ là đang chờ một cơ hội thôi.”

Những ngày nhàn rỗi trôi qua nhanh chóng, lại qua mấy ngày, Lục Kiến Vi cuối cùng cũng đã đạt đến cấp ba. Nàng nhìn năm số không phía sau cấp độ, bỗng nhiên cảm thấy đôi phần mệt mỏi. Cấp bậc càng cao, tu vi càng khó để tăng lên.

Cấp ba đến cấp bốn cần 10.000, cấp bốn lên cấp năm lại cần tới cả trăm vạn, cũng không biết cần luyện tập đến ngày tháng năm nào nữa.

“Tiểu Khách, có phương pháp nào có thể tăng tốc độ tu luyện lên không?”

“Người khác tu luyện đều dùng năm để tính, ngươi là trời hay sao mà còn không thỏa mãn.”

“Chẳng lẽ không thể có một thiên tài võ giả sao?”

“Có thì có, nhưng mọi người đều bắt đầu tu luyện từ nhỏ, trên giang hồ có một thiên tài võ giả, ba tuổi đã bắt đầu tu luyện, tu tập những mười năm mới có thể miễn cưỡng đạt tới cấp năm. Ngươi thử đếm xem ngươi đã tu luyện được bao nhiêu năm, cấp độ đã đạt tới đâu rồi?

Lục Kiến Vi: “Được thôi.”

Là nàng đã quá tham lam rồi.

May mắn thay, tâm pháp càng ngày càng thuần thục, nàng hoàn toàn có thể tu luyện mọi lúc, không chỉ dừng lại trong hai mươi tư giờ, kể cả khi ngủ nội lực vẫn có thể tự nhiên vận chuyển.

Mỗi lần biến chuyển sẽ đều tinh chỉnh và cải thiện nội lực.

Nàng nhìn qua vùng hoang dã, khẽ thở dài: “Vị khách lớn tiếp theo của chúng ta ở nơi đâu?”

Hệ thống: “Đi ngủ đi, trong mơ cái gì cũng có.”


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp