Ta Thật Sự Không Mở Hắc Điếm Mà

Chương 24: Khách mới lại tới (1)


6 tháng

trướctiếp

 

Giá của quán trọ không thấp hơn trong thành!

Đây chắc chắn là tin tốt cho mọi người.

Mười dặm chỉ là chuyện nhỏ!

Bọn họ thống nhất rằng cứ sau nửa tháng, Ngưu Cường sẽ mang theo các nguyên liệu để nấu ăn do dân làng cung cấp tới quán trọ, nếu quán trọ có cần thêm thứ gì cứ việc nhờ cậy vào hắn, hắn sẽ tính một khoản phí lặt vặt rồi giúp quán trọ vào thành mua đồ.

Ngưu Cường đi rồi, Lục Kiến Vi hỏi: “Nửa tháng đưa tới một lần, quán trọ có thể tiêu thụ được không?

Trương Bá cười mà nói: “Chưởng quầy còn nhớ hội buôn Kim Đao không?”

“Tất nhiên là nhớ.”

“Triệu quản sự chắc chắn sẽ thông báo chuyện này cho chủ quán, có lẽ về sau quán trọ sẽ náo nhiệt lên thôi.”

Trên giang hồ đột nhiên xuất hiện một quán trọ không rõ nguồn gốc, chắc chắn sẽ có người tìm tới xác định tính thực hư.

Hắn tin rằng hội buôn Kim Đao nhất định sẽ cử người tới.

Không từ thủ đoạn nào để có thể tìm kiếm thông tin, chỉ cần thông tin quán trọ còn chưa minh bạch, thì sẽ còn thu hút càng nhiều “khách quý”.

Lục Kiến Vi nghe chừng đã hiểu.

Ánh mắt nàng lộ rõ vẻ khen ngợi, nói: “Ngươi vì quán trọ mà làm tròn chức trách, vậy tại sao không thể chỉ cho ta công pháp?”

Trương Bá: “?”

Hai chuyện này có gì liên quan tới nhau sao?

Nhưng lão ấy không hỏi đến nửa câu, cũng không từ chối, chỉ là biểu diễn chưởng pháp, nói không chừng Lục chưởng quầy chỉ là muốn thử xem bản lĩnh của lão ấy tới đâu.

Lão ấy tiến vào sân trước, chắp tay hành lễ: “Lão phu đành bêu xấu rồi.”

Nói xong, đôi tay thành chưởng, nội lực bên trong như lũ dồn, toàn bộ đều đổ dồn vào lòng bàn tay, theo công pháp mà thay đổi, không khí xung quanh dường như đều đang bị bóp méo. Truyện được Team The Calantha edit và được đăng tải miễn phí duy nhất trên ứng dụng  T YT và web t ytnovel.

Lão ấy biểu diễn tổng cộng tám chiêu thức, thu lại công lực mà xấu hổ nói: “Chiêu thức cuối cùng chưa thể nắm rõ.”

Lục Kiến Vi nét mặt bình tĩnh: “Tên của công pháp này là gì?”

“Liệt Phong Chưởng.”

Lục Kiến Vi gật đầu, hỏi: “Ta không rõ công pháp, nếu ngươi không chê, không ngại để ta chỉ điểm một chiêu.”

“Kính xin chỉ dạy.” Trương Bá khiêm tốn chắp tay.

Lục Kiến Vi khuôn mặt nghiêm túc: “Mời vừa rồi ở chiêu thức thứ hai, tuy công lực tốt, nhưng vẫn còn một sơ hở trí mạng.”

Trương Bá: "?"

Lão ấy dành phần lớn thời gian tập luyện công pháp này, dựa vào Liệt Phong Chưởng mà trên giang hồ lão ấy cũng có chút danh tiếng, chưa từng biết đến thứ gọi là sơ hở trí mạng.

Lục chưởng quầy không phải đang bịa chuyện đấy chứ?

Trong lòng lão ấy đã có chút nghi ngờ nhưng ngoài mặt vẫn thản nhiên như không có, chỉ nói: “Ta sẽ lắng nghe.”

Lục Kiến Vi nhìn về phía Chu Nguyệt, vươn bàn tay: “Đưa bao kiếm cho ta.”

Chu Nguyệt nhanh chóng đưa bao kiếm ra.( truyện đăng trên app TᎽT )

Nhóc không ngốc, biết rõ Lục chưởng quầy đang chỉ điểm cho Trương Bá.

Lục Kiến Vi trên tay cầm bảo kiếm, nói với Trương Bá: “Ngươi và ta không cần dùng tới nội lực, ngươi thử dùng lại thức thứ hai ta xem.”

Trương Bá đồng ý, tấn công tới, dù đòn đánh không có nội lực xong uy lực cũng không thuyên giảm.

Khi nhìn tới Lục Kiến Vi, lão ấy thể hiện ra nét mặt không chút hoảng loạn, không chút đề phòng, chợt bao kiếm đánh trúng chân trái lão ấy.

Đòn tấn công trong nháy mắt đã tiêu tán, lão ấy dường như ngay lập tức lùi về sau vào bước, sau khi đã trụ vững, lão ấy mới hướng ánh nhìn đầy hoảng sợ của mình về phía Lục Kiến Vi.

Chuyện không tưởng đó vậy mà là sự thật.

Ngay khi bao kiếm vừa chạm tới chân trái của lão ấy, công pháp đã bị phá giải hoàn toàn. Chiêu thức dù chưa dùng tới nội lực tuy nhiên lại cần sự phối hợp và tác động của cơ bắp toàn thân.

Chỉ cần nhẹ nhàng một chút, lão ấy đã bị đánh bại ngay tức khắc.

Nếu trong mấy năm trở lại đây có người nhìn ra sơ hở trong chiêu thức vừa rồi của lão ấy, cũng đồng thời lợi dụng sơ hở này mà đánh tới mệnh môn, thì lão ấy đã sớm trở thành cát bụi rồi.

Trương bá bất ngờ, sốc tới nỗi không nói được thêm từ nào.

“Ở chiêu thức thứ năm cũng có sơ hở, sơ hở này ở huyệt Kỳ Môn.” Lục Kiến Vi thu bao kiếm vào: “Nếu ngươi không tin có thể thử lại.”

Chỉ cần là võ thuật, không thể loại trừ khả năng không có sơ hở.

Sơ hở nhiều hay ít, nguy hiểm hay không nguy hiểm, đóng một vai trò quan trọng trong thực chiến.

Trương Bá luyện tập công pháp uy lực đúng là không tồi, tuy nhiên sơ hở lại có không ít. May mắn thay, những sơ hở ấy không lộ rõ như ban ngày, những người bình thường trong giang hồ có lẽ không đủ khả năng để nắm được lỗi này, cao thủ nhìn thấy cũng không thèm chỉ ra.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp