Ta Thật Sự Không Mở Hắc Điếm Mà

Chương 1: Ràng buộc với hệ thống kinh doanh quán trọ (1)


6 tháng

trướctiếp

 

"Chủ của quán trọ thê thảm quá, đến mạng cũng không còn luôn."

"Ê, không phải chứ, mấy người đánh nhau thì cứ đánh đi, mắc gì lại xốc sạp hàng người ta lên vậy? Người ta có làm gì sai đâu?"

"Ơ, con ngựa đáng yêu như vậy, sao lại muốn đánh gãy chân nó?"

Lục Kiến Vi ôm gối, ánh sáng mờ nhạt từ màn hình máy tính phản chiếu lên mặt nàng. Đến khi nhân vật chính và nhân vật phản diện lại tiếp tục đánh nhau và làm hại đến bá tánh vô tội, cô đã cực kỳ tức giận.

Cái quái gì vậy?!

Cùng lúc đó, bạn thân gửi tin nhắn đến cho nàng: Cậu đã xem phim truyền hình tớ giới thiệu cho cậu chưa? Rất đẹp đúng không! Nhân vật nam chính siêu đẹp trai đúng không?!

Lục Kiến Vi gõ câu trả lời: … Tớ chưa nhìn kỹ nữa, tớ chỉ cảm thấy bá tánh rất vô tội, tự dưng lại bị liên lụy.

Bạn thân: ???

Bạn thân: Điểm chú ý của cậu có phải hơi lệch lạc không?

Lục Kiến Vi thở dài, điểm chú ý của cô không giống với điểm chú ý của rất nhiều người. 

Cho dù là xem tivi hay là đọc tiểu thuyết, chắc chắn cô sẽ đặt điểm chú ý lên mấy nhân vật phụ "râu ria" hoặc nhân vật pháo hôi. Nghe có vẻ khá buồn cười, bởi lẽ cô biết rất rõ, bọn họ chỉ là đang diễn, hoặc cũng là một đám nhân vật chỉ tồn tại trên trang giấy mà thôi, nhưng cô vẫn cảm thấy xót thương cho bọn họ.

Nhân vật phản diện đuổi giết nhân vật chính, nhân vật chính phản kháng, lại còn liên lụy đến những người khác, cho dù là thiệt hại về tài sản hay là thương tích về người thì đều quy về lỗi của nhân vật phản diện, còn nhân vật chính thì lại vô tội.

Nhưng Lục Kiến Vi lại tự hỏi, vì chống lại nhân vật phản diện mà nhân vật chính xốc sạp hàng của người khác lên, thì sau đó có bồi thường cho người ta không? Những bá tánh bình thường bị tai bay vạ gió như vậy thì sau này sẽ sống như thế nào?( truyện đăng trên app TᎽT )

Điều này ảnh hưởng rất nhiều đến trải nghiệm xem phim của cô.  User hdtruyen vui lòng ngừng hành động re-up thu phí bên truyện miễn phí bên app.

Lục Kiến Vi trả lời: Muộn rồi, tớ đi ngủ đây, bye bye.

Nàng tắt máy tính, chui vào trong chăn, nhanh chóng chìm vào giấc ngủ và có một giấc mơ tuyệt vời.

Một quả cầu được bao bọc bởi ánh sáng vàng hỏi cô: "Bạn nghĩ rằng chiến đấu chống lại cái ác, tự ý phá hoại tài sản, gây nguy hiểm cho người khác là hành vi sai trái sao?"

"Chắc chắn là sai!"

"Nếu như cho bạn một cơ hội để thay đổi tình huống này, bạn có đồng ý không?"

"Hả?"

"Chúc mừng ký chủ, ký chủ đã thành công ràng buộc với hệ thống kinh doanh quán trọ. Hiện tại bắt đầu thay đổi thế giới… Thế giới đã thay đổi … Thông tin đã thiết lập xong… Gói quà tân thủ đã được gửi đi… Mời ký chủ tuân thủ nghiêm chỉnh quy tắc của hệ thống."

(Editor: Từ đoạn này trở đi sai đổi sang nhân xưng và xưng hô cổ đại nha)

Lục Kiến Vi: ???

Nàng giật mình tỉnh dậy.

Xà nhà bằng gỗ, cửa sổ bằng giấy, tủ y phục được sơn màu đỏ sẫm, trên bàn trang điểm có một chiếc gương đồng, sàn gỗ kêu kẽo kẹt… tất cả đều nói với nàng…

Đây không phải là mơ!

Đừng hoảng loạn, Lục Kiến Vi, mày làm được mà!

Không phải chỉ là có thêm hệ thống kết hợp với xuyên không thôi sao? Tình huống như thế này trong tiểu thuyết cũng có không ít rồi mà? Hệ thống là bàn tay vàng đó, vậy thì nàng là nhân vật chính rồi!

Lục Kiến Vi cúi đầu nhìn bộ đồ ngủ bằng vải bông nàng đang mặc, hơi yên tâm, may mắn là cả người nàng đều xuyên không. 

Nàng hít thật sâu, rồi thử gọi: "Hệ thống?"

"Xin chào ký chủ, hệ thống kinh doanh quán trọ sẽ phục vụ ngươi tận tình." Âm thanh lạnh lẽo của máy móc đột nhiên xuất hiện trong đầu nàng. 

Lục Kiến Vi thở phào nhẹ nhõm, hỏi câu hỏi đầu tiên: "Ta thật sự đã xuyên không à?"

"Đúng vậy, ký chủ."

Câu hỏi thứ hai: "Ta còn có thể trở về không?"

"Chỉ cần ngươi nghiêm túc kinh doanh quán trọ, thì sẽ có cơ hội để lựa chọn trở về." Hệ thống kiên nhẫn trả lời: "Ký chủ có thể giao tiếp với ta thông qua suy nghĩ, chỉ cần nói "Mở bảng điều khiển", ngươi sẽ nhìn thấy được thiết lập của hệ thống."

"Mở bảng điều khiển." Lục Kiến Vi kìm nén lại sự sợ hãi, cố gắng nói bình tĩnh nhất có thể.

Nàng chưa bao giờ cho rằng xuyên không là chuyện tốt cả.

Chơi điện thoại, máy tính không thú vị hả, hay là gọi shipper không tiện lợi? 

Nhưng mà sự việc bây giờ đã như thế này rồi, thì nóng nảy cũng không có ích lợi gì.

Cũng may ở thế giới hiện tại, nàng cũng không có người thân, nên cũng không có quá nhiều ràng buộc về tình cảm.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp