Trùm Trường Lại Giả Vờ Ngoan

CHƯƠNG 3: TRƯỜNG DẠY NGHỀ BÊN CẠNH CÓ MỘT GÃ TRÙM TRƯỜNG TÊN LÀ HOẮC LÂM


8 tháng

trướctiếp

Thực hiện: Clitus x T Y T

Yến Khinh nghe thấy lời này thì chau mày hoài nghi, không xác định nói: “Trường dạy nghề Đông Giang bên cạnh, là trường dạy nghề sao? Không thể nào, con quen người này, cậu ấy là một học sinh rất giỏi, kỳ thi năm nào cũng đứng đầu khối, môn nào cũng gần như đạt điểm tối đa, không thể nào có chuyện đi học ở trường dạy nghề được, cậu ấy học ở trường này mà, đây này là trường cấp ba tốt nhất.”

Mặc dù nói như vậy nhưng cậu vẫn được xác nhận là không tìm thấy Hoắc Lâm ở trường Nhất Trung, cậu cảm thấy kỳ lạ, trước đây anh từng hỏi, lúc trước cậu học ở cấp ba ở thành phố này, hai người bọn họ đều là người sống ở cùng thành phố nhưng luôn cảm thấy đáng tiếc vì đến tận ba mươi tuổi hai người họ mới quen biết nhau, vả lại đều là ở cùng một thành phố, người đã sống ở đây mấy chục năm lại bất ngờ là chưa từng gặp mặt, cũng chưa từng va chạm với nhau trước đó.

Anh cũng từng thề với cậu rằng anh học ở trường Nhất Trung, sao lại không có ở đây? Lẽ nào sau khi sống lại đã xảy ra hiệu ứng cánh bướm? Anh ấy chuyển trường rồi, hoặc là vẫn chưa đến học ở đây.

Trường dạy nghề Đông Giang bên cạnh, là một trường dạy nghề tư nhân, những học sinh không thi đậu vào cấp ba mới đến học nghề ở trường này.

Ở trường này cá rồng lẫn lộn, nhiều thành phần xã hội đen, mọi người đều không dám tùy tiện đến gần, bởi vì thường xuyên xảy ra những trận xô xát đánh nhau, bọn họ lớp thấp với lớp cao đánh nhau loạn xạ, mỗi lần đánh nhau đều dùng dao kiếm gậy gộc.

Vốn là một trường dạy nghề không lý tưởng cho nên khi bọn họ xô xát đánh nhau thì nhà trường cũng không quan tâm, chỉ cần mỗi năm nộp đủ tiền học phí là được, cứ như vậy cho đến lúc tốt nghiệp đương nhiên không vấn đề gì.

Mặc dù Yến Khinh không học ở trường gần đây nhưng đối với trường học này cũng có ấn tượng, bởi vì tên thủ lĩnh của các băng nhóm ở đây đánh nhau cực kỳ hung ác, đặc biệt bạo lực, phải nói rằng mọi cuộc đánh nhau đều do người đó tổ chức.

Yến Khinh suy đi nghĩ lại thì đã đi tới trước cổng trường dạy nghề Đông Giang, liền dừng bước chân, cậu cảm thấy không thể nào, Hoắc Lâm là một học sinh ngoan còn là một học sinh có thành tích cực xuất sắc, sao có thể đến học ở trường học nghề này chứ?

Cậu đang chuẩn bị rời đi, bảo vệ ở cửa hỏi cậu: “Cậu tìm ai?”

Yến Khinh vẫn hỏi một câu: “Cháu chào chú, chú ơi cho cháu hỏi ở trường này có ai tên là Hoắc Lâm không ạ? Đó là một Hoắc Lâm rất thông minh, chính là Hoắc Lâm mà mỗi kỳ thi đều đứng đầu khối ấy, chú có biết cậu ấy không?”

Vừa dứt lời, bảo vệ muốn nói gì đó thì nhìn thấy ở cổng có người đẩy cổng ra, một đám người đang cầm gậy chuẩn bị đi đánh nhau.

Người đàn ông cầm đầu mặc một chiếc quần chữ T thủng màu trắng, mái tóc nhuộm màu nâu đỏ, trông cứ như yakuza*, vênh váo vác theo một cây gậy đi ra, miệng đang ngậm một mẩu thuốc lá.

(*Yakuza, còn được biết đến với tên gọi gokudō, là thành viên của các tổ chức tội phạm truyền thống ở Nhật Bản. Ngày nay Yakuza là một trong những tổ chức tội phạm lớn nhất thế giới. Các Yakuza thường có đặc điểm để nhận biết, đó là hình xăm Irezumi.)

Anh ấy đang hút thuốc, làn khói cuộn lên che hết cả khuôn mặt anh, khiến cậu không thể nhìn rõ khuôn mặt ấy, anh ấy cao lớn, còn là đại ca đứng đầu, chỉ đứng đó với dáng vẻ ngỗ nghịch cũng đủ khiến người ta nhìn thấy mà rùng mình sợ hãi.

Một tên béo đứng cạnh Hoắc Lâm, nghi ngờ tự ngoáy lỗ tai mình, nhìn phải trái rồi hỏi Hoắc Lâm: “Đại ca, có phải là em nghe nhầm rồi không, vừa nãy hình như em nghe thấy có người gọi tên của đại ca.”

Hoắc Lâm vốn đang hút thuốc, nghe thấy lời này thì lấy điếu thuốc xuống, búng điếu thuốc rồi cũng nhìn ra bên ngoài, vừa nãy anh không nghe thấy gì: “Sao có thể có ai gọi tên tao chứ, mày nghe nhầm rồi đó.”

Tên béo đó gãi đầu, đột nhiên cảm thấy rất buồn cười, rồi bật cười: “Không biết nữa, vừa nãy em nghe thấy có người nói là đến tìm Hoắc Lâm, còn cái gì mà học sinh giỏi Hoắc Lâm, còn nói cái gì mà đứng nhất khối, ha ha ha ha, sao có thể là anh được, chắc em nghe nhầm rồi, còn mỗi năm đứng nhất khối nữa chứ, lần nào kiểm tra đại ca cũng được không điểm mà.”

Hoắc Lâm: “...Có phải mày cảm thấy mày rất hài hước?”

Yến Khinh rất sợ mấy người hay đánh nhau này, luôn cảm thấy mấy người đánh nhau này đều là kẻ vô học, kém cỏi, là thứ hỗn tạp hay sinh sự.

Hơn nữa còn là mấy người học ở trường dạy nghề.

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

Từ nhỏ cậu đã là một cậu bé ngoan, từ nhỏ đến lớn đều học ở trường lớn có chất lượng cơ sở vật chất và giáo dục tốt, đối với những người học ở trường dạy nghề như thế này cậu có chút e sợ, luôn cảm thấy mấy người bọn họ thành tích học không xuất sắc, sách vở thì không đọc, trường như vậy chỉ có những người có tính cách không tốt hoặc thích gây sự mới thích đến đây học.

Cho nên khi nhìn thấy những người này thì cậu vô thức tránh đi, mau chóng rời khỏi, nhưng khi cậu vừa quay lưng lại, hình như đã nghe thấy một giọng nói quen thuộc.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp