Trùm Trường Lại Giả Vờ Ngoan

CHƯƠNG 1: SỐNG LẠI TRỞ VỀ NĂM MƯỜI TÁM TUỔI.


8 tháng

trướctiếp

Thực hiện: Clitus x T Y T

Bệnh viện.

Khi nhận được tin tức Hoắc Lâm đã qua đời, Yến Khinh đang ở nhà chuẩn bị cho kỷ niệm ba mươi năm ngày cưới của bọn họ.

Hai người bọn họ đã kết hôn được ba mươi năm, đã trải qua bao nhiêu sóng gió, Hoắc Lâm luôn nói anh sẽ không bao giờ rời xa cậu, ngay cả khi đi công tác cũng sẽ dẫn cậu đi cùng, dù là chỉ đi công tác một tuần cũng sẽ dẫn cậu đi theo, nhưng tối hôm qua anh đã một mình đi đến thành phố bên cạnh để mua cho cậu chiếc bánh ngọt nổi tiếng trên mạng, lúc quay về thì xảy ra tai nạn.

Anh tử vong ngay tại chỗ.

Trước đây Hoắc Lâm luôn nói rằng muốn chết trước Yến Khinh, như vậy anh sẽ không phải trải qua cảm giác đau khổ khi thấy Yến Khinh chết, nhưng bây giờ người nếm trải những đau khổ ngược lại chính là cậu.

Sau khi Yến Khinh nghe nhận được thông báo, chân cậu mềm nhũn, là cậu con trai của hai người đã đỡ cậu đi đến bệnh viện để nhận xác.

Trước khi đến đây, Yến Khinh vẫn đang nghĩ là liệu bệnh viện có nhầm lẫn, không phải là thi thể của Hoắc Lâm, sức khỏe của anh ấy luôn rất tốt, tập thể dục nhiều năm, sao có thể nói đi là đi được chứ, cậu ôm hy vọng đi đến nhà xác của bệnh viện, nhìn người đàn ông đang nằm trên giường bệnh kia, đầu tóc đã bạc trắng, trên khuôn trắng nhợt nhạt không còn chút máu, lạnh như băng nằm ở đấy, không động đậy.

Chính là anh.

Mặc dù hiện nay anh đã ngoài sáu mươi tuổi, nhưng anh vẫn chăm sóc bản thân rất tốt, gương mặt đã trải qua năm tháng làm tăng thêm vài phần hiền lành nho nhã.

Cậu suy sụp quỳ xuống đất, những ngón tay già nua sờ lên trên hai má của anh, gương mặt đã lạnh như băng không còn chút hơi ấm nào.

Bác sĩ nói rằng mãi cho đến lúc anh chết, trên tay anh vẫn luôn nắm chặt chiếc bánh ngọt của cửa hàng mà cậu muốn ăn từ rất lâu rồi, anh cứ nắm chặt không chịu buông tay.

Hoắc Lâm vẫn luôn đối xử với cậu rất tốt, cậu muốn cái gì, cho dù là trăng trên trời anh cũng sẽ hái xuống cho cậu, nhưng một người tốt như vậy sao lại…sao lại rời khỏi cậu chứ, bọn họ đã nói với nhau sẽ sống tới trăm năm, nhưng cậu đã mất anh rồi.

Yến Khinh không nhịn được cứ ôm lấy thi thể của anh mà không ngừng khóc, khóc từ sáng cho đến tối, khóc đến nỗi giọng nói cũng bị khàn, mắt sưng lên như hai hạt đào, cậu không chịu được nữa, cậu cố gắng giữ lấy chút sức lực cuối cùng, cúi đầu đặt một nụ hôn lên môi của Hoắc Lâm đã chết: “Hoắc Lâm, điều em hối hận nhất trong cuộc đời này chính là không gặp được anh sớm hơn, ba mươi tuổi mới gặp và gả cho anh, quá trễ rồi, quá trễ rồi, nếu có kiếp sau em sẽ yêu anh sớm hơn, sẽ ở bên cạnh anh sớm hơn.

Yến Khinh nhớ sau khi mình hôn Hoắc Lâm thì đã ngất đi, khi tỉnh dậy là ba mẹ đang ở cạnh giường lay cậu dậy, cậu nghe thấy giọng nói của ba mẹ mà rất lâu rồi cậu không được nghe thấy.

“Bé cưng, con tỉnh dậy đi, đừng dọa mẹ mà, con mau mở mắt ra nhìn mẹ đi, đã xảy ra chuyện gì, sao có thể đang yên đang lành đi qua đường lại rơi vào trong máy xúc chứ, được người ta kéo lên mà đến bây giờ vẫn chưa tỉnh lại, chồng, anh nói xem, con của chúng ta sẽ không sao chứ?”

____ Truyện được edit và đăng tải miễn phí tại T Y T____

“Sẽ không có chuyện gì đâu, bé ngoan nhà chúng ta phúc lớn mạng lớn, chỉ là tại sao đến giờ vẫn chưa tỉnh dậy nhỉ? Lực của máy xúc mạnh đến vậy ư?”

Nghe thấy giọng nói quen thuộc của ba mẹ, Yến Khinh còn tưởng rằng mình đang nằm mơ, hoảng hốt mở to mắt ra nhìn người trước mặt cậu, đúng thật là…ba mẹ của cậu, còn là lúc ba mẹ còn trẻ.

Năm đó khi cậu được ba mươi tuổi thì ba mẹ của cậu đã qua đời, trước đây cậu kết hôn với Hoắc Lâm cũng bởi vì ba mẹ cậu tuổi tác đã cao, muốn nhìn thấy cậu thành gia lập nghiệp, cậu chính là bởi vì bị ép đi xem mắt cho nên mới gặp được Hoắc Lâm.

Vốn tưởng rằng hai người họ kết hôn chỉ là liên hôn thương mại mà thôi, không hề có tình cảm gì, thế nhưng không phải, sau khi kết hôn, Hoắc Lâm đối xử với cậu rất tốt, cũng là sau khi kết hôn cậu đã yêu Hoắc Lâm, mà còn là yêu rất sâu đậm.

Nhìn thấy ba mẹ ruột đã qua đời xuất hiện trước mặt mình, Yến Khinh cảm thấy có chút sững sờ, không phải là mình đang nằm mơ chứ, dáng vẻ ba mẹ của cậu ở độ tuổi trẻ như vậy, chỉ có ở lúc cậu mới mười tám tuổi.

Lẽ nào đây là…cậu của năm mười tám tuổi ư?

Cậu kinh ngạc mở to mắt nhìn hai người ở trước mặt mình, vươn tay ra tự véo lấy cánh tay, rất đau, đây không phải là mơ.

Yến Khinh nhảy từ trên giường xuống, chạy vào nhà vệ sinh muốn nhìn khuôn mặt mình ở trong gương.

Cậu nhìn mình ở trong gương, cậu vốn đã sáu mươi tuổi…lại biến thành mười tám tuổi rồi.

Cậu sống lại lần nữa rồi ư? Trở về lúc mình mười tám tuổi rồi sao?

Yến Khinh hét lên a a a a vài tiếng, chạy từ trong nhà vệ sinh ra rồi kích động nói với ba mẹ: “Ba mẹ, con muốn chuyển trường, con muốn học ở Nhất Trung!”

Hoắc Lâm, chồng của cậu là một học sinh giỏi xuất sắc, nghe nói lúc anh còn trẻ, là người luôn đứng đầu lớp lại còn là hot boy của trường cấp ba Nhất Trung thuộc top đầu thành phố, nhận được sự chú ý của rất nhiều người, ông trời đã cho cậu cơ hội sống lại lần nữa, cũng chính là để cậu gặp được anh sớm hơn, cậu phải đi tìm Hoắc Lâm của năm mười tám tuổi.

Hoắc Lâm của năm mười tám tuổi chắc chắn vẫn còn là một tiểu thịt tươi trắng trẻo thanh tú, sau khi cậu kết hôn với Hoắc Lâm thì anh vẫn luôn miệng nói lúc anh còn trẻ đẹp trai đến mức có thể khiến người ta chảy nước miếng cơ mà.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp