Nhân Vật Này Bị Nghi Ngờ Là Hack

CHƯƠNG 5: VÒNG TUYỂN CHỌN TRÊN BIỂN (5)


8 tháng

trướctiếp

Khi nước biển xung quanh chuyển sang màu đỏ, một con cá lớn khác lại xuất hiện trong tầm mắt Hòa Ngọc.

Con cá lớn này rõ ràng khác hẳn với con cá lớn mà Hòa Ngọc đã quen thuộc, hốc mắt nó đỏ ngầu, đuôi cá vô cùng gắt gỏng phe phẩy trên mặt nước, mang cá đóng mở với tốc độ kinh người, thậm chí bởi vì nhiệt độ cao mà còn hơi bốc khói.

Nó đang rơi vào trạng thái điên loạn đáng sợ.

Cá lớn bên dưới Hòa Ngọc hơi khựng lại một chút, rất rõ ràng, nó đang kiêng kỵ.

Cá lớn này và cá lớn kia đều là boss nhỏ, là đồng loại, giữa chúng nó sẽ chém giết lẫn nhau vì cạnh tranh, nhưng chúng nó không phải là kẻ thù của nhau, cũng không cho đồng loại vào thực đơn của mình, không có thói quen vừa gặp đã đánh.

Hơn nữa, đối mặt với cá lớn đang ở trạng thái cáu kỉnh, con cá lớn mà Hòa Ngọc đang cưỡi trên đầu cũng không muốn lại gần lắm.

Không phải đồ ăn cũng chẳng phải kẻ thù, sao lại phải đánh chứ?

Chẳng có lý do gì cả.

Hòa Ngọc nhìn vào mắt con cá lớn kia, tầm mắt chuyển qua chỗ xa hơn, nhìn về thuyền nhỏ của đám người Vạn Nhân Trảm đang lùi dần ra xa kia.

Đây là lần đầu tiên Hòa Ngọc nhìn thấy “người hành tinh khác”.

Bọn họ có chút chênh lệch với người Lam Tinh, thậm chí trong bản thân bọn họ cũng đã có những khác biệt rất lớn.

Đại đa số những người này đều rất cao, tầm một mét chín, hai mét đổ lên, hơn nữa vô cùng cường tráng, chỉ cần nhìn thân hình bọn họ là có thể đoán sương sương năng lượng được giấu dưới số cơ bắp kia.

Phong cách ăn mặc của bọn họ cũng không giống nhau, có người mặc đồ na ná như áo khoác, có người mặc giáp sắt, cũng có người mặc quần áo làm từ loại vật liệu bó sát người, tóc có màu đỏ, màu vàng, màu xanh, màu trắng, đương nhiên là cũng có màu đen.

Người đứng chính giữa mặc giáp sắt, tóc màu vàng, trên mặt có một vết sẹo do dao gây ra rất rõ ràng, trên tay cầm rìu, đang chăm chú nhìn chằm chằm con cá lớn, ánh mắt hung ác tàn bạo.

Đây là quán quân kỳ trước – Vạn Nhân Trảm.

Từ ký ức của nguyên chủ và thông tin trên đạn mạc, cậu có thể nắm được một ít tin tức, gã là người của hành tinh chính, một mình chém giết tới cuối cùng, dành được ngôi quán quân, thành công ra khỏi Show sống còn đỉnh lưu.

Nhưng lần đó hình như là bởi vì xảy ra chuyện gì đó ngoài ý muốn, cái danh xưng đỉnh lưu của Vạn Nhân Trảm này có nhiều nước (*), cho nên rất nhiều người phản đối gã. Vì thế lần này gã báo danh dự thi, muốn chứng minh bản thân lần nữa.

(*) Có nhiều nước: ở đây ý chỉ số liệu ảo, không đáng tin.

Tin tức cụ thể bị Liên Bang phong tỏa, Lam Tinh không thể tìm hiểu được.

Mặc kệ lần trước đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn gì, gã có thể đi ra cũng nói lên được thực lực của gã không tầm thường.

Ngoại trừ Vạn Nhân Trảm còn có một người hấp dẫn sự chú ý của Hòa Ngọc.

Tóc trắng mắt trắng, cao xấp xỉ một mét rưỡi, rất dễ dàng nhận biết.

Người này có cánh tay bằng máy móc, chân máy móc, trên đầu đeo mũ giáp lộ mặt, ngũ quan tinh xảo hoàn mỹ, nhưng dù tình hình thế nào người này cũng chẳng có chút biểu cảm nào, thậm chí có thể vô cùng thoải mái đứng trên mặt nước mà không cần mượn bất kỳ thứ gì khác giúp đỡ.

Đây là người của hành tinh Cơ Giới.

Khu hai của hành tinh chính – hành tinh mà nơi tất cả người ở đó là người máy.

Dù sao Lam Tinh cũng chỉ mới được kết nối với Liên Bang Vũ Trụ, hơn nữa còn không được coi trọng, bị người khác xem thường, cho nên tin tức có thể nhận được cũng rất có hạn.

Nhưng hiểu biết cơ bản bọn họ vẫn có.

Liên Bang Vũ Trụ chia tinh vực làm bốn loại, loại nhất là hành tinh chính, tổng cộng có năm hành tinh, gọi là năm khu hành tinh chính, khu thứ nhất là hành tinh Chiến Đấu, khu thứ hai là hành tinh Cơ Giới, khu thứ ba là hành tinh Truyền Thừa, khu thứ tư là hành tinh Sinh Vật, khu thứ năm là hành tinh Vũ Khí.

Hành tinh chính có địa vị siêu nhiên, là chỗ mà tất cả mọi người đều ước mong được tới.

Cho dù có thể lập đại sứ quán ở hành tinh chính thôi cũng đã là vinh quang của cả hành tinh.

Loại thứ hai là hành tinh thông thường, số lượng rất nhiều, không tài giỏi như hành tinh chính nhưng cũng có thể học được rất nhiều thứ ở những hành tinh này, có cơ hội bước vào hành tinh chính, trở thành người mạnh đứng đầu.

Loại thứ ba là hành tinh hỗn loạn, tất cả sự đấu tranh, dơ bẩn, rối loạn, cơ hội đều xảy ra ở hành tinh hỗn loạn.

Loại cuối cùng chính là hành tinh rác, là chỗ thậm chí còn kém hơn cả hành tinh hỗn loạn, hầu như không ai dám tới, cũng không có cơ hội tới.

Bây giờ Lam Tinh muốn gia nhập Liên Bang Vũ Trụ, trở thành hành tinh thông thường.

Hòa Ngọc chậm rãi thu hồi tầm mắt.

So với Liên Bang, quả thật Lam Tinh quá yếu.

Trách không được nhiều người muốn tham gia Show sống còn đỉnh lưu như thế, đây là cơ hội, một nơi thí luyện, bọn họ có thể ở chỗ này có được tất cả các năng lượng mạnh mẽ!

Hòa Ngọc đánh giá đám người Vạn Nhân Trảm xong, nhưng đám người kia căn bản không nhìn thấy cậu!

“Đờ mờ, thế mà lại tới một con cá lớn nữa!” Vạn Nhân Trảm mắng một tiếng.

Sắc mặt những người khác cũng không tốt lắm.

Đánh không?

Năng lượng bọn họ gần như về không, căn bản không đánh thắng.

Chạy sao?

Không còn năng lượng bọn họ muốn chạy cũng không chạy được!

Vẻ mặt Annie như tro tàn.

Mọi người im lặng ngắn ngủi một lúc, trong lòng điên cuồng suy tính kế hoạch. ( truyện đăng trên app TᎽT )

Lúc này đạn mạc trong phòng phát sóng trực tiếp đã đầy những lời nhục mạ Hòa Ngọc.

“Người của hành tinh rác này không đáng làm người!”

“Cậu ta muốn mượn cá lớn để giết chết đám người Vạn Nhân Trảm, âm mưu quá hiểm ác!”

“Chó má, năng lực chiến đấu chỉ có 2 nên chỉ có thể chơi trò khôn lỏi này, quá ghê tởm!”

“Đậu má tao mắng chết hành tinh rác này?!”

“A.”

“A.”

Đạn mạc đột nhiên có sự thay đổi, Coai đang xem cũng mở to hai mắt mà nhìn.

Trên màn hình, Hòa Ngọc ném dây thắt lưng “quý báu” mà cậu đang điều khiển cá lớn ra ngoài, ném về phía cá lớn cáu kỉnh.

Một cái thắt lưng thì có thể làm gì được chứ?

Món đồ nhỏ như thế, ném qua cũng chẳng thể làm con cá lớn cáu kỉnh kia bị thương, cũng sẽ không phá được da nó.

Nhưng mà cậu ném vào mắt nó!

Hơn nữa, con mẹ nó còn thật sự ném trúng!

“Grừ —” Đôi mắt của cá lớn cáu kỉnh chảy máu, gào rống một tiếng.

Trạng thái điên cuồng của nó bây giờ giống như hồi quang phản chiếu, nỏ mạnh hết đà, nó đề phòng nhìn chằm chằm con cá lớn vừa mới tới, đôi mắt mở rất lớn, trừng to lên, chẳng chớp mắt lấy một cái.

Nó cũng chẳng chú ý trên đầu con cá lớn này còn có một tên nhóc.

Càng không ngờ rằng tên nhóc này hành động đột ngột, hơn nữa chuẩn xác đánh trúng, kim loại bén nhọn xẹt qua tròng mắt nó.

Cá lớn cáu kỉnh không còn lý trí, đôi mắt bị thương, nó nhào qua chỗ của cá lớn.

Cá lớn:??

Nó không rõ, cũng chẳng hiểu.

Nhưng con cá lớn điên loạn kia cũng tấn công nó rồi, nó không thể nào không đáp trả lại được.

“Ào!”

“Bịch —”

Hai con cá lớn lao vào nhau, cá lớn đánh nhau gây nên sóng to gió lớn, trời đất quay cuồng.

Một đám người trong vũ trụ xem hình ảnh này, cả hơi thở dường như cũng đông cứng lại, đôi mắt chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình.

Tay Coai túm lấy chặt lấy góc áo, đôi mắt mở to, giống với rất nhiều người khác, cố gắng tìm kiếm hình bóng Hòa Ngọc giữa hai con cá lớn.

Thằng nhóc này đang tìm chết sao!!

Chắc chắn cậu đã bị ép thành bánh nhân thịt rồi!

Trên đạn mạc xuất hiện đủ các loại phỏng đoán.

Coai cũng tưởng như thế.

Không hiểu sao trong lòng anh ta cảm thấy có chút phức tạp, người của hành tinh rác có tư thế linh hoạt tới kinh người kia, người với dáng vẻ gầy yếu xinh đẹp, lại lanh trí điều khiển cả một con cá lớn, 2333 Hòa Ngọc…

Cứ thế mà chết sao?

Người của hành tinh rác không biết tên chính là người hành tinh rác, cho dù huy hoàng cũng chỉ trong chốc lát mà thôi.

Anh ta lắc đầu, chuẩn bị chuyển phòng phát sóng trực tiếp.

Từ từ, không đúng!

Nếu Hòa Ngọc đã chết thì đáng ra phòng phát sóng trực tiếp của cậu sẽ đen sì!!

Coai lại trợn mắt lần nữa, nhìn chằm chằm vào màn hình, tìm kiếm thân ảnh bé nhỏ của cậu giữa hai con cá lớn hung ác đang đánh nhau.

Anh ta thấy rồi!

Thân hình nhỏ bé, gầy yếu kia lại lần nữa xuất hiện trên đầu cá lớn, thân thể cậu linh hoạt vô cùng, khi cá lớn cáu kỉnh lao vào cắn, lúc bị đánh tới, thân thể cậu như người không xương, nhẹ nhàng trượt một phát xuống vây của cá lớn.

Nếu đang ở trên mặt đất cậu không có khả năng bảo toàn mạng mình giữa trận chiến đấu của hai con cá lớn.

Nhưng họ đang ở trong nước.

Nước có sức nâng, cậu có thể mượn sức nước để linh hoạt né tránh.

Lúc cá lớn cáu kỉnh cắn tới, thân thể Hòa Ngọc trượt xuống, biến mất ngay tại chỗ, còn lúc cá lớn nhảy lên, cậu giẫm dưới chân lấy đà, lộn mình như cá chép để về lại vị trí trên đầu cá lớn.

Giới hạn cao nhất của nhảy disco!

“Bịch bịch bịch!”

Trong trận chiến càng lúc càng tàn nhẫn giữa hai bên, cậu tránh né trong đó.

Lúc này, người xem thậm chí còn không xem cá lớn chiến đấu với nhau, cũng không nhìn đám người Vạn Nhân Trảm đang khổ sở ổn định cơ thể ở trên con thuyền dập dềnh theo sóng nước.

Bọn họ tìm Hòa Ngọc giữa những khe hở.

Bọn họ nhìn Hòa Ngọc mang cặp kính “như lớn lên trên cánh mũi cậu”, ánh mắt chăm chú né tránh, thân thể linh hoạt tới không tưởng, vô số người vào xem phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc, giống như cũng đang cùng cậu né tránh mạo hiểm đầy kích thích. 

Trong hoàn cảnh như vậy nhưng gương mặt cậu chẳng có chút sợ hãi nào.

Giống như chỉ đang nhảy một cái trong trò chơi nhảy nhót chứ không phải mạo hiểm tìm đường sống giữa cuộc chém giết của hai con cá lớn.

Trên tay cậu thậm chí còn cầm một đám cá khô nhỏ được cậu buộc lại bằng len.

Lúc này, số người xem phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc lên tới con số đáng sợ, vô số người trong bọn họ đều chạy qua từ phòng phát sóng trực tiếp của đám người Vạn Nhân Trảm, trang bìa phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc nằm ở giữa cùng với phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm, nằm song song tại vị trí trung tâm ở khu vực tuyển chọn!

Những người còn đang ở trong phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm cũng đang xem người đàn ông này!

Đây là ai?

Vì sao mà cậu điên cuồng như thế?!

“Grừ —” Cá lớn cáu kỉnh lại lần nữa gào rống lên, cơ thể nó đã đi tới thời khắc sống còn.

Lúc này, toàn bộ hận ý của nó tập trung vào con người đang ngồi trên đầu cá lớn.

Nó lại lần nữa nhảy vọt lên, cái đuôi đập xuống, cái miệng to như bồn máu dùng hết sức cắn xuống, hàm răng bén nhọn lóe lên ánh sáng.

Cá lớn nhanh chóng tránh qua bên cạnh, nhưng vẫn bị con cá lớn cáu kỉnh kia cắn xuống.

Cơn đau khiến cá lớn theo bản năng cũng cắn con cá lớn cáu kỉnh kia, xé một miếng thịt từ trên người nó xuống.

Sau khi hai con cá lớn cắn nhau xong, buông nhau ra, dùng đuôi đập đối phương.

Còn miếng thịt kia bị ném vào trong nước.

Hòa Ngọc ném dây thắt lưng, câu miếng thịt kia lên.

Đạn mạc: Lúc này lại còn đi câu thịt cá.

Vệ Gia Quốc muốn phun cả ngụm máu luôn rồi.

Lúc Hòa Ngọc câu thịt cá lên thì bị cá lớn để ý tới.

Cá lớn: ?

Trong mắt nó lóe lên vẻ nghi hoặc, không rõ vì sao bỗng nhiên ở đây lại có con người.

Nhưng nó vẫn theo bản năng há to mồm, muốn nuốt Hòa Ngọc vào trong bụng.

Nguy hiểm!!

Coai che miệng lại, trái tim đang đập dường như cũng ngừng lại.

Nhưng Hòa Ngọc trước mặt lại chẳng loạn chút nào, cậu thong thả ném miếng thịt của cá lớn cáu kỉnh vào trong miệng cá lớn, cả người cậu lật một phát, vào khoảnh khắc hàm răng cá lớn chạm vào quần áo cậu, cả người cậu lại lần nữa xuất hiện trên đầu cá lớn.

Mạo hiểm! Kích thích!

Phù —

Coai thở dài một hơi.

Nhưng anh ta mới vừa thở phào một cái, cá lớn cáu kỉnh lại lần nữa tiến hành tấn công

Hơi thở của Coai lại nghẹn lại lần nữa, chăm chú nhìn chằm chằm vào màn hình.

Lúc cá lớn nhận ra bản thân mới vừa ăn thịt đồng loại thì khối thịt kia đã vào trong dạ dày nó...

Giả thiết của vòng thi này, đó là cá lớn thích nhất là ăn thịt con người, không thích ăn thịt đồng loại.

Nhưng mà…

Cá lớn: Hương vị… hình như không tồi đó?

Cá lớn cáu kỉnh lại cắn xuống lần nữa, còn con cá lớn này đột ngột xoay người, cũng cắn cá lớn cáu kỉnh một cái.

Không giống như lúc nãy cắn rồi buông ra, lần này, cá lớn bắt đầu ăn cơm.

Hơn nữa càng ăn càng vui vẻ, đôi mắt càng lúc càng sáng, ăn từng miếng từng miếng một dọc theo cái vị trí bị cắn kia mà gặm xuống.

“Grừ —”

Đi chung với tiếng gào thét thê lương cuối cùng của cá lớn cáu kỉnh, thân thể chẳng còn chút sức lực nào, sắc đỏ trong đôi mắt nhạt dần rồi chậm rãi khép lại.

Hòa Ngọc cưỡi trên đầu cá lớn, thắng.

Lúc cá lớn cáu kỉnh ngã xuống, trên người nó rớt một ít đồ vật xuống.

Một tay Hòa Ngọc cầm theo sợi len buộc cá khô nhỏ, một tay dùng thắt lưng, vô cùng thuần thục vớt trang bị rớt ra về, cũng chẳng xem đó là gì mà trực tiếp bỏ vào trong “ba lô” thi đấu.

Ba lô chỉ có thể dùng để đựng trang bị, trước đó trong ba lô cậu chẳng có gì cả.

Con cá lớn kia cũng mặc kệ trang bị cái gì đó, nó đang gặm thịt trong sung sướng.

Hòa Ngọc đã mở cánh cửa thế giới mới cho nó, đối với nó, thịt của cá lớn đồng loại không chỉ ngon miệng mà còn đầy đủ năng lượng.

Vì thế, giờ phút này, hình ảnh mà khán giả nhìn thấy chính là —

Giữa màn ảnh, một con cá lớn đang gặm thịt một con cá lớn khác.

Một bên khác của cá lớn là chiếc thuyền bị hỏng, chính là đám người Vạn Nhân Trảm đang chật vật đứng trên cái thuyền hỏng. Một mặt khác là một người gầy yếu, cậu dẫm trên người cá lớn, một tay cầm sợi len túm mấy con cá khô nhỏ, một tay vui vẻ dùng dây thắt lưng vớt ba món trang bị rơi ra về.

Khán giả: “…

Trong một khoảng thời gian dài, đạn mạc trống rỗng, rốt cuộc cũng có người đầu tiên lên tiếng —

“Sợi len này chất lượng khá tốt đó. Sản xuất ở đâu đấy?”

Cùng lúc đó, hot search đầu tiên của Lam Tinh —

#Sản phẩm của Lam Tinh, tất nhiên là tốt nhất#


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp