Nhân Vật Này Bị Nghi Ngờ Là Hack

CHƯƠNG 4: VÒNG TUYỂN CHỌN TRÊN BIỂN (4)


8 tháng

trướctiếp

Khác với khung cảnh tàn khốc trong phòng phát sóng trực tiếp vừa rồi, phòng phát sóng trực tiếp này vô cùng yên tĩnh và tốt lành!

Chỉ có thể nhìn thấy một con cá lớn ở phía xa, nó đang di chuyển tiến về phía trước.

Ồ không đúng, khi phóng to ra nhìn kĩ hơn, thân hình gầy yếu của Hòa Ngọc xuất hiện trên đỉnh đầu của con cá lớn đó, cậu quỳ gối ngồi trên đó, cặp kính không gọng đặt trên mũi, gọng kính bằng vàng hồng phản chiếu ánh sáng đẹp đến mê hồn dưới ánh nắng mặt trời.

Cậu bình tĩnh ngồi phơi nắng trông thật bình yên, một tay cầm thắt lưng, một tay lật... đống cá khô đang phơi mình trên đầu con cá lớn.

Tất nhiên, "cá khô" cũng chỉ là một từ đồng nghĩa, hơn nữa cái nắng trên đầu không đủ để phơi khô con cá hoàn toàn.

Chưa kể thỉnh thoảng còn có một trận mưa, Hòa Ngọc đang phơi "cá khô" cũng chỉ vì không có chỗ để đặt những con cá này.

—— Vứt nó đi nếu nó bốc mùi, dù sao thì cậu cũng ăn đồ tươi.

Khi con cá lớn dừng lại, cậu ném một con cá vẫn còn đẫm máu ra.

Cá lớn: ...

Cá lớn: Thức ăn cần thiết cho sự tăng trưởng và không được lãng phí cá nhỏ.

Vì vậy, nó bơi về phía trước và ăn thịt con cá nhỏ.

Chủ phòng phát sóng trực tiếp dùng cá để nhử con cá lớn bơi về phía trước, mùi máu tanh của cá sẽ thu hút đàn cá hung dữ đến từ bãi cá, những con cá này hầu như không muốn sống và lần lượt lao về phía trước, cá lớn vui mừng khôn xiết, ngay lập tức hít vào như một cơn bão.

Cậu cũng đã hoạt động hết mức, móc con cá bằng một chiếc thắt lưng và kéo lên từ đỉnh đầu con cá lớn.

Cơ thể của cậu có thể uốn éo thành một tư thế khiến mọi người phải mở to mắt, cậu câu cá rất khéo léo mà không thu hút sự chú ý của con cá lớn.

Mặt trời chiếu sáng rực rỡ, đầu của cá lớn được bao phủ bởi những con cá xâu lại với nhau bằng sợi len.

Ồ, sợi len được tháo ra từ áo len trên người cậu, áo len dài tay bây giờ đã tại trở thành áo tay ngắn, nhìn trông vẫn rất đẹp, không hề ảnh hưởng đến nhan sắc tuyệt vời của cậu một chút nào.

Cậu uể oải tắm nắng, vừa câu cá vừa lật mặt cho cá.

Ừm, thời gian yên tĩnh.

Con thuyền cá lớn cũng rất nghe theo sự điều khiển.

Khán giả vừa bước vào buổi phát sóng trực tiếp này: "???"

Họ nhìn vào phòng phát sóng trực tiếp này, rồi chuyển sang phòng phát sóng trực tiếp đẫm máu bên cạnh, nơi có những người đầy thương tích và đang chiến đấu chống lại những con cá khổng lồ...

Khán giả: Wào.

—Thao tác này thực sự quá vô lý!

Sau khi xem phòng phát sóng trực tiếp bên cạnh, bọn họ nhận ra sự hung dữ của con cá lớn, quay lại phòng phát sóng trực tiếp của tuyển thủ 2333 lại nhận ra sự ngu ngốc của con cá lớn hung dữ.

Cậu điều khiển dễ dàng đến mức cánh cửa tiếp theo bắt đầu... không đáng.

Người vừa mới tiến vào phòng phát sóng trực tiếp lập tức lướt ra ——

"Người này là ai? Trong vòng ba phút, tôi muốn tất cả thông tin của cậu ta!"

"Làm thế quái nào mà cậu ta làm được điều đó? Tại sao cậu ta có thể điều khiển con cá lớn một cách dễ dàng như vậy?"

"Chẳng lẽ cậu ta có năng lực đặc biệt gì sao?"

"Được lắm, Hòa Ngọc đến từ hành tinh rác, tôi sẽ nhớ kỹ cậu."

...

Và phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm và những người khác dần dần đăng nhiều bình luận trái chiều hơn —

"Vạn Nhân Trảm bị thương, Annie cũng dùng hết lọ thuốc trị liệu duy nhất, nhưng mà xem ra hình như đối phó với cá lớn cũng không cần gian nan như vậy..."

"Phòng phát sóng trực tiếp 2333 mê hoặc bên cạnh khiến tôi phải hoài nghi cuộc đời!"

"Con cá này ngu ngốc đến kỳ lạ! Đánh nó thật sự rất lãng phí!"

...

Những phát ngôn này đã thu hút sự chú ý của nhiều người hơn, bọn họ cũng theo thông tin chính rồi mò vào phòng phát sóng trực tiếp của Hòa Ngọc, một số người trung lập, nhưng cũng có rất nhiều người hâm mộ của Vạn Nhân Trảm và những người khác.

Những người hâm mộ ngay lập tức tức giận và mỉa mai —

"Chỉ là chơi khôn vặt thôi, sẽ không giữ được bao lâu đâu."

"Đây là Show sống còn đỉnh lưu hung tàn, chỉ có năng lực chiến đấu và giá trị vũ lực mới có thể đi đến cuối cùng, khôn vặt nhất thời cũng vô dụng."

"Tôi thấy người này cũng không trụ được bao lâu, phế vật đến từ hành tinh rác, ngay cả tư cách công dân cũng không có, làm sao có thể sánh với những tuyển thủ của Liên Bang Vũ Trụ đến từ năm hành tinh chính Liên Bang chúng ta?"

"Chờ bị giết đi, Khắc Lý Hải ở phòng phát sóng trực tiếp bên cạnh chuyên săn lùng tuyển thủ từ hành tinh rác, ha ha ha, vừa mới giết một tuyển thủ từ Lam Tinh, mọi người mau đi xem dáng vẻ khóc lóc van xin của đối phương khóc buồn cười đến cỡ nào, ha ha ha!"

...

"Choang!" Diệp Khai Quân tức giận đến mức đánh rơi ly rượu và chửi rủa: "Bọn chúng không phải đều là công dân Liên Bang sao? Đều là nhân loại, dựa vào cái gì mà lại cho rằng mình hơn người khác!"

Vệ Gia Quốc cũng tức giận đến mức tay nắm chặt thành nắm đấm.

Bên cạnh đó, Trịnh Khắc tối sầm mặt lướt qua tin tức trên trang mạng Lam Tinh, hot search đã bị chi phối, không có ngoại lệ, tất cả bọn họ đều tức giận vì điều này, tức giận vì người Lam Tinh bị sát hại một cách tàn nhẫn, tức giận vì khán giả Liên Bang cười nhạo Hòa Ngọc cùng với Lam Tinh phía sau ông ta.

Cho dù bọn họ có coi trọng Hòa Ngọc hay không, tất cả đều bởi vậy mà tức giận.

Một lúc lâu sau, Vệ Gia Quốc buông tay ra và hít một hơi thật sâu: "Hiện tại khoảng cách giữa Lam Tinh và các hành tinh khác thực sự rất lớn, nhưng lịch sử loài người của bọn họ dài hơn so với chúng ta hàng vạn năm, thời gian khởi nguồn nền văn minh của bọn họ sớm hơn chúng ta. Chúng ta thua trong thời gian, miễn là chúng ta có thời gian, chúng ta sẽ không hề thua kém so với các hành tinh khác."

Dừng lại một chút sau đó ông ta tiếp tục nói: "Chỉ là những tuyển thủ này đã bị oan, bọn họ là những người đầu tiên của Lam Tinh tiếp xúc với người ngoài hành tinh, số mệnh của họ nhất định sẽ phải chịu nhiều nguy hiểm và sự chế giễu... nhưng những ngày như vậy sẽ không kéo dài, tôi tin vào Lam Tinh của chúng ta, tôi tin vào các tuyển thủ Lam Tinh của chúng ta."

Khuôn mặt già nua của ông ta mang theo sự kiên cường không chịu khuất phục.

Trịnh Khắc: "Hòa Ngọc đã thu hút một số sự chú ý cho Lam Tinh, bọn họ mắng Lam Tinh là rác rưởi nhưng nhất định cũng đã nhìn thấy hai chữ 'Lam Tinh'!"

Nghĩ đến đây, trong lòng bọn họ cảm thấy khá hơn rất nhiều.

Nhưng trong ánh mắt vẫn đầy sự lo lắng như trước.

—— So với những người khác, Hòa Ngọc vẫn còn quá yếu.

Tất nhiên, họ đưa ra nhận định này không phải hoàn toàn dựa trên trí tưởng tượng, trận đấu có một bảng nhân vật bao gồm tên, giới tính, tuổi tác, cân nặng, chiều cao vân vân, mà phía sau còn có trang bị và năng lực cũng như xếp hạng năng lực chiến đấu của cậu.

Dựa theo kinh nghiệm trước đây, chỉ những người có năng lực chiến đấu điểm trên 200 trở lên mới có thể lọt vào trận chung kết.

Mà dưới 100, trừ khi có vị thần nào đó giúp đỡ, nếu không sẽ không qua được vòng tuyển chọn.

Trang bị của Hòa Ngọc chỉ có kính mắt và quần áo, toàn những đồ không thiết thực, vì vậy điểm sức mạnh chiến đấu phản ánh sức mạnh nguyên thủy nhất của cậu - 2 điểm.

Quá mất mặt.

-

Không còn có thể nhìn thấy cuộc tấn công trực tiếp nữa.

Nhưng không quan trọng, Hòa Ngọc chỉ cần biết bốn phía đều có ống kính ghi hình cậu, luôn có người vẫn nhìn chằm chằm vào cậu khiến cậu có tâm trạng rất tốt.

— Từ khó chịu đến rượt đuổi điên cuồng, quá trình này thật sự là một thách thức phải không?

Trên mặt Hòa Ngọc mang theo nụ cười lạnh nhạt, cậu vươn tay ra và dùng ngón giữa đẩy kính, đảo qua đỉnh đầu con cá lớn bị vô số con cá khác bao phủ, nhìn về phía trước hơi nheo mắt lại, nơi đó là hướng mặt trời mọc.

Trên một vùng biển như vậy, chỉ có năng lượng mặt trời dẫn dắt phương hướng.

Con cá lớn luôn luôn di chuyển về phía trước, ban ngày nó thích ở trên biển, bất cứ khi nào nó muốn đều dừng lại để tắm nắng và nghỉ ngơi, đầu nó sẽ rất đau, hoặc phía trước sẽ có thức ăn xuất hiện...

Điều này làm cho nó chỉ có thể tiếp tục tiến về phía trước.

Mà các hoạt động tiêu tốn rất nhiều năng lượng, nó cần phải ăn, vì vậy nó tiếp tục di chuyển về phía trước và bắt thức ăn liên tục.

Nó không biết rằng trên đầu nó ngày càng có nhiều cá phơi khô, còn có cả những chiếc túi da cá dùng để hứng nước mưa, dường như đó đã trở thành nơi sinh sống của người khác.

Đạn mạc: "... Phục rồi, con cá này thật là ngu ngốc đến kỳ lạ."

Cũng không biết qua bao lâu, mặt trời đã lên cao, trên mặt biển yên tĩnh lại có những động tĩnh khác.

"Bùm —"

"Ầm ầm!"

"Keng keng keng!"

Hòa Ngọc ngẩng đầu nhìn lên, khuôn mặt thanh tú xinh đẹp dưới ánh mặt trời, làn da trắng nõn như trong suốt, dường như ngay cả lỗ chân lông và sợi lông tơ cũng không có, trơn bóng như ngọc.

Cậu híp mắt, khoảng cách quá xa, chỉ mơ hồ có thể nghe được động tĩnh chứ không thể nhìn rõ.

Một màn đạn mạc đột nhiên xuất hiện trước mắt —

"... Tại sao tiếng động lại có cảm giác hơi quen quen?"

"Tôi cũng cảm thấy vậy, hình như đã nghe qua ở đâu đó."

"Đây là nơi đám người Vạn Nhân Trảm chiến đấu với cá lớn!"

"Mẹ kiếp, tại sao 2333 lại mang theo cá lớn tới đây? Thôi xong rồi!"

"Đừng luôn gọi người ta là số 2333, người ta có tên, Hòa Ngọc."

...

Đôi mắt của Hòa Ngọc hơi lóe lên.

Sau đó cậu nhếch khóe miệng, giọng nói khàn khàn êm tai: "Hả? Có động tĩnh, đi qua xem một chút."

[Đừng đi! Bên kia là trận chiến giữa cao thủ Liên Bang và cá lớn, cậu là một tân binh, góp vui cái gì chứ?]

Vô số người đang gào thét trong màn đạn mạc.

Cho dù là cao thủ Liên Bang hay là cá lớn kia, đều có thể giết chết Hòa Ngọc quá dễ dàng.

Đây là một cuộc thi chỉ có một người chiến thắng, các thí sinh đang chiến đấu với nhau, đặc biệt Vạn Nhân Trảm còn là quán quân của lần trước, kẻ đã giết không biết bao nhiêu người và vô cùng tàn nhẫn.

Cả khán giả Liên Bang và khán giả Lam Tinh đều sốt ruột muốn chết.

Khán giả Liên Bang: "Kẻ ngu muốn tìm chết."

Khán giả Lam Tinh: "A a a mau nhanh chóng xuống khỏi đầu cá lớn đi, chạy đi!"

Còn có những người xem từ phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm và những người khác ngay lập tức chuyển sang phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm. ( truyện trên app T Y T )

Tình hình bên này cũng không tệ lắm.

Cá lớn rất ghê gớm, nhưng đám người Vạn Nhân Trảm là cao thủ Liên Bang, cho dù không có đủ vũ khí và tài nguyên nhưng đối phó với "boss nhỏ" giai đoạn tuyển chọn cũng không tính là quá khó.

Đặc biệt trên tay họ còn có trang bị rơi ra từ một con cá lớn.

Con cá lớn này đã bị thương nặng, máu tươi dưới chân nhuộm đỏ cả một nước biển, Vạn Nhân Trảm, Annie, Đường Kha và những người khác cũng bị nhuộm đỏ bởi máu của chính họ và máu của cá lớn.

Vạn Nhân Trảm nặng nề thở dốc, tay cầm rìu siết chặt: "Chỉ thiếu một đòn cuối cùng thôi, mọi người cùng tiến lên!"

Khi lời vừa nói ra, gã và những người khác đều di chuyển.

Dường như cá lớn cũng biết những người này muốn lấy mạng của nó, trong đôi mắt đỏ tươi của nó chợt lóe lên một tia gì đó rồi đột nhiên há to miệng ——

"Grào!"

Không ngờ một con cá lại phát ra tiếng gầm, hơn nữa còn gào lên thê lương như vậy.

Đám người Vạn Nhân Trảm biến sắc.

Con cá lớn đã bước vào trạng thái hung bạo, nếu con cá lớn có thanh máu thì vào thời điểm nó gầm lên, thanh máu sẽ đột nhiên bị kéo dài ra.

Nó đang tự sát để nâng cao sức chiến đấu!

Con cá lớn này muốn đồng quy vu tận cùng bọn họ.

"Lui!" Vạn Nhân Trảm đột nhiên hét lớn.

Đường Khả cắn răng: "Mau rút lui, trạng thái hung bạo này sẽ không duy trì được bao lâu đâu!"

Mọi người vừa định lao về phía trước đã quay đầu lại và rút lui.

Nhưng con cá lớn kia hoàn toàn bất chấp thương tích và đau đớn mà lao tới, há to cái miệng đẫm máu, vô cùng hung dữ và tức giận, bầu không khí trong toàn bộ phòng phát sóng trực tiếp trở nên nghiêm trọng.

Lúc này, một số khán giả đột nhiên tràn vào, gõ đạn mạc ——

"A a a, mẹ kiếp! 2333 lại mang theo một con cá lớn nữa!"

"Mau chạy đi, Hòa Ngọc mang theo một con cá tới, con cá lớn đó không yếu hơn con cá khổng lồ này đâu!"

"Trời ơi, tôi thậm chí không thể tưởng tượng được điều gì sẽ xảy ra tiếp theo."

...

Phòng phát sóng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm lúc này là phòng phát sóng trực tiếp có tỷ lệ xem cao nhất trong toàn bộ Show sống còn đỉnh lưu, sau khi nhìn thấy những màn đạn mạc này, họ cũng nhìn thấy ở phía xa của biển có một bóng đen đang đến gần.

Nhất thời, hô hấp mọi người trở nên chậm lại.

Có người lập tức chuyển sang phòng phát sóng trực tiếp 2333 của Hòa Ngọc và bắt đầu thẳng thừng mắng chửi —

"Ngu ngốc! Muốn chết sao!"

"Mau chạy đi, tuyển thủ hành tinh rác, nếu mày hại chết đám người Vạn Nhân Trảm ông đây sẽ chửi chết mày."

"Đây là tên ngốc của hành tinh rác sao? Điểm chiến đấu chỉ có 2, sao cậu ta dám tới gần? Hơn nữa cậu ta còn dùng cá dụ cá lớn tới gần chiến trường nơi này?"

...

Hòa Ngọc lướt qua những đạn mạc chửi rủa cậu, khóe miệng hơi nhếch lên, hai mắt cậu nhìn về phía trung tâm màu đỏ phía trước, tay bình tĩnh hướng về phía đó và ném cá khô ra.

Nhưng vào lúc này, con cá lớn ngửi được mùi máu tanh nên cũng không cần cậu dụ dỗ nữa, nó vội vàng lao tới.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp