Nhân Vật Này Bị Nghi Ngờ Là Hack

CHƯƠNG 3: VÒNG TUYỂN CHỌN TRÊN BIỂN (3)


8 tháng

trướctiếp

Bình luận trên màn hình cũng bùng nổ phút chốc, đầy sự châm biếm.

“Ha, tuyển thủ số 2333 của hành tinh rác không muốn sống nữa rồi.”

“Cậu ta tưởng cá lớn này ăn chay à?”

“Ngồi đợi cậu ta chết, vậy mà dám khiêu khích cá lớn.”

“Tản đi tản đi, hành tinh chính thứ nhất kế bên có Vạn Nhân Trảm liên thủ với Annie, Đường Kha ở thứ hai và cao thủ khu thứ ba đang đấu với cá lớn, vậy mới có cái đáng xem.”

“Thật vậy ư, mau đi xem thôi.”

Một đám người rời khỏi nhưng nhiều người vẫn ở lại, chi phí chìm của họ quá cao, đợi năm tiếng, phải nhìn thấy người tìm đường chết này chết rồi họ mới cam tâm.

Thế là, họ chờ đợi cá lớn bạo động, đợi người này chết.

Nhưng mà...

Đợi rồi lại đợi, chỉ đợi được cá lớn có chút ngỡ ngàng mà ngọ nguậy cái đầu, đuôi cá mất kiên nhẫn vẫy vẫy, cơ thể lại lần nữa xuất hiện trên mặt nước, ánh mắt lạnh băng lóe lên nghi ngờ.

Đạn mạc: “...”

Đạn mạc: “Nó cũng không bạo động sao?”

Tại sao không chỉ không bạo động, mà còn xuất hiện trên mặt nước.

Tại sao nó lại nghi ngờ vẫy vẫy đuôi, bơi đến chỗ phía trước nơi thịt cá rơi xuống nước.

Điều này không khoa học.

Đạn mạc mù mịt rồi, mấy người Vệ Gia Quốc cũng mù mịt luôn.

Hòa Ngọc vẫn bình thản ngồi trên đầu con cá lớn, loại cá lớn này Lam Tinh không có, cậu lớn lên trong một thế giới hòa bình cũng chưa từng thấy qua, càng không muốn chiến đấu với nó.

Sợ không?

Không sợ, chỉ cần vừa nghĩ đến tương lai mọi người trong vũ trụ đều nhìn thấy dáng vẻ lúc này của cậu, cậu không những không sợ, còn rất hứng thú.

Đáng tiếc bây giờ không có gương, cũng không có đội ngũ tạo hình chuyên nghiệp.

Cá lớn bơi đến chỗ thịt cá bị quăng xuống, ngỡ ngàng ở nguyên vị trí một chút.

Sắc trời càng ngày càng tối, chỉ số thông minh của cá lớn có hạn nên nghĩ mãi không hiểu, thế là nó chuẩn bị tiếp tục lặn xuống, trở về với vùng biển sâu của nó.

Hòa Ngọc bình tĩnh cởi khóa thắt lưng, lại ném một miếng cá khác to cỡ ngón tay khác.

Quá trình thi đấu sẽ rơi trang bị, vậy có thể rơi trang bị khiến cậu trở nên hoàn mỹ không?

Cá lớn động đậy cơ thể của nó, đầu và đuôi lại vẫy vẫy một lần nữa, mang cá hơi động, chậm chậm bơi đến phía trước, ngừng ở vị trí miếng cá thứ hai rơi xuống nước.

Nó càng thêm mơ hồ rồi.

Mười phút sau, nó mới lặn xuống lần nữa.

Hòa Ngọc ngồi trên đầu nó, ngẩng đầu hơi nhìn lên phía trước, trên tay một lần nữa lặp lại hai hành động trước đó.

Góc nghiêng này đẹp nhất, hy vọng camera livestream ghi lại nó.

“Bụp”

Đuôi cá lớn đập mạnh về xuống nước, thân hình tức giận tiến về phía trước, tiến về nơi miếng cá thứ ba rơi xuống nước, cơ thể run rẩy, mang cá điên cuồng đóng mở.

Cá lớn tức giận rồi.

Dường như khán giả phản ứng lại ngay lập tức.

Nó cuối cùng cũng bạo động rồi sao?

Vệ Gia Quốc nắm chặt tay, đôi mắt nhìn vào đạn mạc không chớp mắt, bên cạnh, tất cả hành động của những người khác đều giống nhau, màn hình đạn mạc trống rỗng, tất cả mọi người đều đang nhìn chằm chằm vào phòng phát sóng trực tiếp.

Một giây, hai giây, một phút, mười phút…

“Bụp bụp”

Cá lớn với cái mang cá giận dữ mở ra đóng lại dùng đuôi đập mạnh vào mặt nước biển, nó nổi trên mặt nước, trừng mắt.

Hai tiếng sau.

Nó giữ tư thế này, mở mắt nổi trên mặt nước, ngủ rồi.

Hòa Ngọc rất mãn nguyện, cậu đẩy mắt kính, sau đó trong ánh nhìn ngơ ngác của mọi người ngoài màn hình, từ từ nằm xuống, quấn lấy quần áo, mặt úp vào đầu cá lớn, nhắm mắt lại.

“Zzz.”

“Zzz zzz.”

Trời tối rồi, một người một cá trong phòng trực tiếp ngủ luôn.

Đạn mạc: “...”

Vệ Gia Quốc và những người khác: “...”

Đạn mạc trong phòng trực tiếp yên tĩnh đến kỳ lạ rất lâu, rồi bỗng nhiên nhảy ra vô số bình luận, cái đầu tiên là bình luận màu đỏ của cư dân mạng vừa to vừa lớn.

“Tôi không hiểu.”

Tại sao?

Tại sao cá lớn lại công kích?

Tại sao?

Tại sao con cá lớn lại ngủ trên mặt nước?

Tại sao vậy hả?

Tại sao cậu ta lại có thể an tâm ngủ như vậy?

Bọn họ không hiểu, cực kỳ không hiểu.

Cuối cùng, mười phút sau cũng có người trả lời…

“Tôi vừa đưa video cho giáo viên nghiên cứu sinh vật của tôi xem rồi, thầy ấy thốt lên kinh ngạc, 2333 khiêu khích cá lớn, nhưng đây là cách nhìn của chúng ta. Bất luận là 2333, hay cậu ta cắt miếng thịt của cá lớn to bằng ngón cái kia, đối với cá lớn thì đều quá nhỏ.”

“Cũng vì thế, đối với cá lớn thì sau khi nó xuống nước đầu sẽ ngứa, nhưng sau khi đầu nó lộ ra trên mặt nước tất cả lại bình thường, cho nên, nó thôi không xuống nước, tối hôm nay nó ngủ trên mặt nước.”

Tất cả người xem: “...”

Hóa ra, con cá này ngớ ngẩn như vậy sao.

Vệ Gia Quốc phức tạp nhìn bình luận của dân cư mạng, Hòa Ngọc đã ngủ rồi, nhưng trên màn hình vẫn còn có vô số bình luận đang không ngừng xuất hiện.

“Chúng ta phải thừa nhận 2333 rất thông minh, cách làm của cậu ta có tác dụng, lại còn vượt xa dự đoán. Nhưng tuyển thủ số 2333 này, dường như vô cùng thích ngủ.”

“Tôi nhớ 2333 rồi, ngày mai tôi vẫn muốn xem, tôi muốn xem rốt cuộc người hành tinh rác này còn sẽ làm ra được những gì.”

“Điểm sức mạnh chiến đấu của cậu ta gần như bằng không, một khi có biến cố chắc chắn sẽ phải chết.”

“Hơn nữa cậu ta thích ngủ quá, đêm tối rất nhiều nguy hiểm, các bạn xem phòng trực tiếp khác, không ai dám ngủ, cứ cho là Eugene và những người khác giành lấy được thuyền cứu sinh, cũng phải thay nhau nghỉ ngơi.”

“Đồng ý, trong đại dương rất nhiều nguy hiểm, tôi cá cậu ta sẽ không sống qua nổi tối nay.”

“Đám người Vạn Nhân Trảm ở bên kia vẫn đang chiến đấu với cá biển, có muốn đi xem thử không?”

“Không muốn, tôi phải đợi để thấy 2333 này chết, hơn nữa nhìn 2333 an nhàn nằm trên đầu cá lớn, lại xem kế bên chiến đấu với cá biển, luôn cảm thấy có chút khó chịu.”

Không khó chịu mà được?

Đám người bên kia thì đang chiến đấu với cá biển đánh đến muốn chết muốn sống, đã có mấy cao thủ thất bại rồi, nếu nghĩ đến con cá lớn này là boss nhỏ, vậy thì giá cao hơn chút cũng bình thường.

Nhưng người qua xem phòng trực tiếp của 2333 lúc sau thì chỉ muốn nói với “boss nhỏ” này:

Sao mày lại ngu ngốc như thế chứ hả?

Không chỉ bị một tên yếu đuối của “hành tinh rác” cưỡi trên đầu, còn bị cậu ta lừa cho ngủ trên mặt biển, làm giường cho cậu ta.

Nghĩ ‘thứ’ ngu ngốc như thế, vậy mà có thể để phòng bên cạnh đánh thành như vậy.

Tâm trạng của bọn họ vô cùng phức tạp, thậm chí không cách nào nhìn thẳng.

Mỗi phòng phát trực tiếp đều rất náo nhiệt, có nhiều thứ vô cùng kỳ lạ như chém giết nhau, chiến đấu với cá biển, sống sót và chết trên biển. Mặt bìa của những phòng phát trực tiếp này lúc thì biến mất, lúc thì rớt xuống mép lề, cũng có lúc xông đến tầng vòng tròn thứ hai, tầng vòng tròn thứ nhất, biến hóa nhanh chóng.

Chí có phòng phát trực tiếp của Hòa Ngọc người đi người ở, luôn ở trong vị trí tầng vòng tròn thứ ba.

Giống như mua chỗ rồi, bất động.

Làm rất nhiều người không biết chuyện đều nghi ngờ.

Bọn họ không biết, những khán giả đó đang đợi, đợi 2333 đang ngủ trên người cá lớn ở trong tối khuya, chứng kiến sự tàn khốc của vòng tuyển chọn trên biển trong show sống còn hàng đầu. ( truyện trên app T Y T )

Tuy nhiên, đợi rồi lại đợi, đợi cho đến tận khi trời sáng, đợi cho đến lúc mặt trời hiện ra, đợi đến quầng thâm mắt cũng có màu xanh đen, cuối cùng bọn họ cũng phản ứng lại.

Ồ, cá lớn là “boss nhỏ”.

Chỉ cần không gặp phải boss thì không có sinh vật trong biển nào khác chủ động va chạm, mà thuộc tính của con cá lớn này nổi tiếng là giỏi ngủ.

Có lẽ, bây giờ bọn họ còn muốn thêm hai chữ quá ngu trên thuộc tính của cá lớn.

Khu thứ nhất hành tinh chính, cũng được gọi là hành tinh chiến đấu ở một góc nào đó.

Công dân Khoa Ngải với quầng thâm mắt, mặt không cảm xúc nhìn màn hình phát trực tiếp khổng lồ phía trước.

Công nghệ liên bang phát triển, anh ta ngồi đây, giống như ngồi bên cạnh cá lớn, nhìn Hòa Ngọc ngủ như nhìn cảnh thật.

Anh ta nhìn cả một đêm, Hòa Ngọc cũng ngủ suốt một đêm.

Cuối cùng, người trước mặt cũng động đậy rồi.

Cậu từ từ mở mắt ra, sáng sớm trong đôi mắt mới tỉnh dậy mang theo hơi ẩm ướt, ngay đúng lúc mặt trời chiếu trên mặt cậu, đôi mắt rạng rỡ lấp lánh như vì sao.

Cậu ngồi dậy, dụi dụi mắt.

Khoa Ngải nhìn cậu chằm chằm, dường như muốn nhìn xuyên qua người cậu.

Hòa Ngọc chỉnh tóc, phủi thẳng quần áo, giọng khàn khàn lười biếng nói: “Đói rồi.”

Khán giả phòng trực tiếp: “...”

Đói rồi.

Cái gì, cậu ta vẫn muốn người khác đưa thức ăn cho cậu ta sao?

Đạn mạc bắt đầu châm biếm:

“Tối hôm qua không có chuyện gì cho là vận may của cậu ta tốt thôi, sau đó thì không có nước không có thức ăn, để tôi xem cậu ta còn có cách gì được.”

“2333 cũng không thể ở trên đầu cá lớn trốn cả đời được, chỉ cần cậu rời khỏi thì kết quả vẫn phải chết.”

“Ngồi đợi 2333 chết.”

“2333 không chết thì tôi không rời khỏi phòng trực tiếp.”

Lúc này Hòa Ngọc cũng đã nhìn thấy bình luận rồi.

Nhưng cậu không có bất kỳ phản ứng nào, một thần tượng ưu tú nhất định phải có tâm lý vững vàng để bình tĩnh nhìn nhận tất cả bình luận.

Vả lại cậu biết, nếu ở trong đây cậu biểu hiện ra cậu có thể nhìn thấy những bình luận của dân cư mạng, liên bang nhất định sẽ tiến hành nghiên cứu cậu.

Công nghệ liên bang rất lớn mạnh, nhưng vẫn chưa lớn mạnh đến trình độ có thể xuyên không.

Hòa Ngọc bình tĩnh đẩy mắt kính, nói: “Cá lớn, đi thôi, đi tìm thức ăn nào.”

Nói xong, cậu đập thắt lưng xuống.

“Bụp” đuôi cá đập trên mặt nước, dấy lên một bọt sóng lớn, đôi mắt hung ác mở ra, ánh mắt lạnh lẽo dửng dưng khiến người khác nhìn cũng phải lạnh sống lưng.

Khoa Ngải vô thức lùi lại.

Hòa Ngọc quăng chút thịt to bằng ngón tay cái, nhẹ giọng nói: “Cá lớn, chúng ta đi.”

Cơ thể cá lớn động đậy, bơi về hướng miếng thịt cá rơi xuống.

Bơi đến vị trí đó, nó hoàn toàn thức dậy, sau đó cũng không ngừng lại, tiếp tục tiến về phía trước.

Nó cũng đói rồi.

Cá lớn muốn bù thức ăn rất dễ dàng, nó có thể tìm thấy thức ăn, sau đó lặng lẽ tiến lại gần, mở rộng miệng đầy mạnh mẽ hút những loài cá khác vào miệng.

Nhưng —

Trong mắt cá lớn bỗng hoài nghi.

Tại sao đã ăn nhiều như vậy, nó lại cứ cảm thấy thiếu chút gì đó.

Bình thường ăn nhiều như vậy phải no bụng rồi chứ nhỉ.

Không lẽ là nó lại lớn lên rồi.

Cá lớn vui vẻ vẫy đuôi, tiếp tục vồ những con cá lớn nhỏ trước mặt.

Nó cần thức ăn để phát triển.

Trên đầu nó, Hòa Ngọc chất đống con cá mà cậu câu được từ miệng cá lớn bằng một chiếc thắt lưng, cơ thể duy trì một tư thế rất dẻo dai, chờ thời cơ tiếp theo để giật thức ăn từ trong miệng cá lớn.

Các khán giả: “...”

Vệ Gia Quốc và những người khác: “...”

Nhắc lại thêm một lần nữa, sao boss nhỏ này có thể ngu như vậy được chứ hả?

Trên quảng trường trò chuyện của show sống còn hàng đầu, một câu hỏi bỗng nhiên xuất hiện, thu hút sự chú ý đến người của toàn vũ trụ.

Bình luận 1: “Nhóm người Vạn Nhân Trảm thành công giết cá lớn nhưng một con cá lớn khác đến báo thù, đại chiến diễn ra một lần nữa, mau đi xem đi.”

Bình luận 2: “Trời ơi, đám người Vạn Nhân Trảm cũng quá là đỉnh rồi.”

Bình luận 3: “Quả nhiên xứng đáng là quán quân của show sống còn hàng đầu đợt trước, Vạn Nhân Trảm giỏi quá, đến một con lại giết một con, đến hai con thì giết luôn một cặp ha ha.”

Bình luận 4: “Không nói nữa, đi xem thử thôi.”

Bình luận 5: “Vạn Nhân Trảm, thần tượng của tôi.”

Thế là vô số người vào phòng trực tiếp của Vạn Nhân Trảm, hoặc là vào những phòng phát trực tiếp của những cao thủ khác, xem họ chiến đấu với con cá lớn thứ hai.

Con cá lớn này càng dữ hơn, mà đám người Vạn Nhân Trảm cầm trang bị rơi ra từ con cá lớn trước cũng rất ghê gớm, hai thế lực ngang nhau, khó phân thắng bại.

“Rào —”

“Keng keng —”

Tiếng trận chiến nhiệt huyết sục sôi, màn hình đẫm máu, hung tàn càng khiến cho khán giả vô cùng hưng phấn.

Tay Vạn Nhân Trảm cầm rìu, nặng nề chém con cá lớn.

Cá lớn hất bay gã, Annie bắt lấy gã.

Vạn Nhân Trảm lau vết máu trên mép miệng, vết sẹo trên mặt vẫn đang giật giật, giọng nói hung ác: “Cũng chỉ có vậy thôi, để xem bố mày dạy dỗ mày thế nào này.”

Nói xong, gã lại nhào lên, Annie và các cao thủ khác cũng cùng nhào lên.

Bọn họ nắm tay nhau chiến đấu, cho dù thương tích đầy mình cũng không là gì.

Đạn mạc cũng bùng nổ.

“A a a quá ngầu rồi, Vạn Nhân Trảm và Annie mãi đỉnh!”

“Tôi muốn bỏ phiếu, mau mau, tôi muốn bỏ phiếu cho họ!”

“Đây mới là cao thủ, quá đỉnh rồi đó.”

“Còn có phòng phát trực tiếp nào dám so sánh với đại thần Vạn Nhân Trảm của chúng ta không?”

Đạn mạc hưng phấn kích động như vậy, bỗng nhiên xuất hiện mấy bình luận nội dung rất khác thường.

“Cái đó, nhìn thấy đại lão cố gắng sống sót như vậy, bỗng nhiên cảm thấy có chút không đáng.”

“Đồng ý, e là bây giờ người nào đó vẫn đang phơi nắng.”

“Không nha, 2333 không phơi nắng nữa, cậu ta đang mỉm cười phơi cá khô.”

“...”

Những nội dung bất hợp lý như thế xuất hiện, ngay lập tức làm dấy lên sự phẫn nộ của người hâm mộ Vạn Nhân Trảm và những người khác, mở miệng chửi lớn, điên cuồng chế nhạo bọn người kia.

Đương nhiên, cũng có người nghi ngờ, tò mò.

Thế là bọn họ theo thông tin mấu chốt “2333” nhấn vào phòng phát trực tiếp khác.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp