Nhưng Trình Trạch Sinh dám khẳng định Hà Lục biết chuyện gì đó. Có lẽ anh ta lạnh nhạt với anh trai mình một phần cũng vì nguyên nhân này, phải tập trung điều tra. Hướng Dương tò mò nhìn Trình Trạch Sinh :"Đội phó, anh cảm thấy cái chết của Hà Nguy liên quan đến em trai anh ta à? Nhưng hai ngày trước em trai anh ta chỉ họp hành ở ngoại tỉnh, không có thời gian gây án."
"Chưa chắc anh ta đã tự tay giết người, cũng không loại trừ khả năng thuê sát thủ học xúi giục gây án." Trình Trạch Sinh cầm hồ sơ của Hà Nguy lên :"Tổng hợp hết các mối quan hệ cá nhân của nạn nhân cũng chỉ vỏn vẹn trong một tờ giấy thế này, người quen thì đếm trên đầu ngón tay. Rất ít điểm đột phá nên không thể bỏ qua bất cứ khả năng nào."
Thành Ái Nguyệt đứng trước cửa văn phòng, gõ cửa :"Đội phó Trình, đây là báo cáo giám định hiện trường."
Hướng Dương vội chạy tới lấy, Trình Trạch Sinh hỏi :"Có kết quả hóa nghiệm tế bào da chưa?"
"Anh hai ơi, Tiểu Liễu mới mang mẫu đến thôi, còn phải tách chiết, tạo phân dạng, đối chiếu nữa, có pha cà phê cũng không nhanh được vậy đâu."
Trình Trạch Sinh xem qua mấy trang báo cáo, cau mày :"Tất cả mẫu vân tay thu thập được ở hiện trường đều của nạn nhân à? Trên hung khí cũng vậy sao?"
Thành Ái Nguyệt gật đầu :"Đúng thế, kể cả những vụn da bám trên kẽ hở dây thừng, không thấy DNA của người khác."
Cuối báo cáo đính kèm một trang hình ký hiệu, đánh dấu rõ từng dấu vân tay tìm thấy trên hung khí, Trình Trạch Sinh đưa trang ký hiệu cho Hướng Dương :"Lại đây, trên hung khí chỉ có dấu vân tay của một người, loại trừ khả năng thắt cổ tự vẫn cậu cảm thấy nên giải thích thế nào?"
Thấy Trình Trạch Sinh lại muốn dạy dỗ học trò, Nhạc Chính Khải hứng thú tay chống cằm quan sát, Kha Đông Nhụy cũng ngồi xuống, còn Thành Ái Nguyệt đã ra khỏi phòng, cô cần nhanh chóng giám định tế bào da, tránh Đội phó Trình lại thúc giục.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).