Diện tích tầng hầm không lớn nhưng la liệt các loại súng. Súng lục, súng trường, súng tự động, súng máy hạng nhẹ... Tất cả đều được phân loại và treo trên tường. Mỗi khẩu súng đều có bao súng đồng bộ, bảo quản cẩn thận y như những cuốn sách của Trình Trạch Sinh. Nòng súng không hoen gỉ chút nào, khẩu màu bạc, khẩu đen bóng, khẩu nào cũng như kỵ sĩ oai phong, sẵn sàng ra trận chiến đấu bất cứ lúc nào.

   Trong tủ kệ kê dưới đất bày vô số hộp đạn kích cỡ khác nhau, thậm chí còn có cả loại đạn tính sát thương mạnh không phù hợp với chủ nghĩa nhân đạo hiện tại. Ví dụ như đạn nở, đạn thủy tinh, gọi đây là kho tàng trữ vũ khí cũng không ngoa. Tất cả những loại vũ khí thường dùng hay hiếm thấy đều có ở đây cả.

   "Nguyên dòng AK, Browning, Click, Beretta... còn cả những dòng súng tôi chưa thấy bao giờ, đạn dược cũng đầy đủ, anh ta định xây dựng đội quân vũ trang chuẩn bị khởi nghĩa à?"

   "Tôi không rõ anh ta có định khởi nghĩa không, nhưng anh ta giàu thì là chắc chắn." Ánh mắt Hà Nguy lướt qua từng khẩu súng, anh cầm khẩu D.Eagle trên tường xuống :"Chẹp, ông vẫn luôn ao ước được chạm vào khẩu D.Eagle một lần mà? Thỏa mãn tâm nguyện này."

   Sùng Trăn cầm khẩu D.Eagle, ước lượng trong tay, cảm thấy chưa đã nghiền, anh ta còn muốn bắn mấy phát thử cảm giác. Hà Nguy chú ý tới vị trí bỏ trống ở phía trên khẩu NP22. Trên tường treo đầy súng ống, chỉ duy nhất chỗ này trống, rất bắt mắt.

   Trình Trạch Sinh không ghi chú dòng súng, Hà Nguy không biết khẩu bị mất thuộc dòng nào, nhưng anh lờ mờ cảm thấy nó chính là khẩu súng đã gây ra cái chết của hắn. Ở một góc kho vũ khí có cánh cửa nhỏ, Hà Nguy mở cửa, một "bồng lai tiên cảnh" khác xuất hiện - một sân tập bắn nhỏ, có hai vị trí ngắm bắn, không có sảnh quan sát, không có bia ngắm di động, các biện pháp bảo hộ cũng rất đơn giản. Chắc Trình Trạch Sinh đã dựng lên chỗ này để tiêu khiển.

   Thông gió trong phòng bí mật không tốt lắm, dù đã lắp quạt thông gió nhưng khi mở cửa ra vẫn ngửi thấy mùi thuốc súng thoang thoảng. Sùng Trăn dùng mắt ước lượng, khoảng cách từ điểm ngắm bắn đến bia tầm hai mươi lăm mét, rất phù hợp để tập bắn.

   Ở vị trí ngắm bắn đầu tiên, tai nghe và kính bảo hộ đặt trên bàn, bên cạnh còn có nòng giảm thanh. Sùng Trăn cầm lên :"Nòng giảm thanh cao cấp có thể tháo rời, chẳng trách hàng xóm xung quanh không ai tố cáo gì."

   "Nhưng không phải loại súng nào cũng lắp được, khẩu 92 không được." Hà Nguy chỉ trần nhà :"Chắc chắn tường và trần đều được cách âm. Tiếng súng lục cũng không lớn lắm mà, có phải súng trường đâu. Đây còn là tầng hầm, tiếng động truyền lên trên chỉ như tiếng xe thôi."

   Trên nền đất tại vị trí ngắm bắn rải rác vỏ đạn, Hà Nguy nhặt một vỏ đạn lên, phát hiện trên bề mặt xuất hiện đốm gỉ sét màu nâu, đưa lên mũi ngửi thử, mùi thuốc súng chẳng còn vương lại bao nhiêu. Anh nói :"Những viên đạn này được bắn khoảng ba ngày trước, số lượng khoảng một băng. Bảo Trịnh Ấu Thanh xuống đây, mang hết về giám định."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play