Hắn đẹp trai tuấn tú, lại được ông trời ưu ái tài năng âm nhạc, tính cách dịu dàng hòa nhã, nhân duyên và danh tiếng trong nghề đều không tệ, trên sân khấu lẫn ngoài đời bình dị gần gũi, gia thế lại tốt, xứng danh người đàn ông hoàn mỹ của thế kỷ mới. Nhận được tin dữ, không chỉ người hâm mộ khóc thương, bạn bè đồng nghiệp trong giới cũng đồng loạt chia sẻ bài đăng và lấy làm thương tiếc, nhất thời mạng xã hội chìm trong không khí buồn thương, hotsearch không có dấu hiệu hạ nhiệt.
Dây cảnh báo quanh hiện trường chẳng những không được dỡ mà còn phải tăng cường thêm một đội cảnh sát tuần tra. Báo vừa ra lò, người hâm mộ đã lập nhóm tới biệt thự bỏ hoang làm lễ truy điệu, cánh nhà báo cũng thường xuyên lui tới, núi Phục Long vốn hoang vu vắng vẻ bỗng trở nên nhộn nhịp hơn rất nhiều.
Hồ Tùng Khải vừa cầm tách cà phê vừa than thở :"Chỗ đó giờ loạn lắm, người đông nghìn nghịt, xe cảnh sát không vào được! Tám phần mười là các cô gái trẻ, ai cũng khóc như mưa. So ra, nước mắt của Hiểu Hiểu nhà chúng ta nhẹ tựa lông hồng, buồn thế vẫn phải vững vàng phá án, đúng là cô gái mạnh mẽ."
Hà Nguy nhìn ảnh hiện trường, ngẩng lên :"Núi Phục Long giờ có khác gì địa điểm du lịch đâu? Mở rộng ranh giới quây dây cảnh báo thêm ít nhất mười mét nữa, đừng để họ đến gần phá hoại hiện trường."
"Chuyện này không cần ông nhắc, đã mở rộng từ lâu rồi! Đường lên núi đã bị phong tỏa, nhưng chẳng có tác dụng, họ đi đường tắt lên núi." Hồ Tùng Khải tấm tắc lắc đầu :"Họ giỏi lắm, phía sau núi họ đi nhiều thành đường luôn mà, Bộ Lâm nghiệp sớm muộn gì cũng nổi điên cho mà xem."
Hạ Lương ló đầu ra :"Lỗ Tấn từng nói 'Trên thế gian này làm gì có đường, người ta đi mãi thì thành đường thôi' mà ạ."
Hà Nguy giang tay níu cổ cậu ta, hỏi thăm tiến độ giám định của bên kỹ thuật, đã xác định được loại súng chưa. Hạ Lương gật đầu lia lịa :"Xác định được rồi ạ, đúng là súng 92. Tiện em lấy luôn báo cáo khám nghiệm tử thi chỗ chị Lam rồi."
Cậu ta đưa Hà Nguy hai bản báo cáo, anh mở ra xem, thời gian tử vong được xác định vào khoảng ba giờ đến ba giờ rưỡi rạng sáng ngày 14 tháng 4. Căn cứ vào mức xuyên của đầu đạn, vết thương do đạn bắn và tàn dư vụ nổ súng, có thể kết luận cự ly bắn trong khoảng mười mét, góc bắn thẳng đứng. Dù không tìm được vỏ đạn, nhưng may sao tìm được dư lượng thuốc súng trong phòng khách, nhờ đó xác định được vị trí nổ súng.
Hà Nguy đưa báo cáo cho Hồ Tùng Khải :"Ông đi tái dựng hiện trường đi, chiều tôi đến."
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).