Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 237


3 tháng

trướctiếp

Có lẽ bởi vì hiện tại Đoạn Hành Dạ đang chỉ là một linh hồn cho nên dù cả đêm qua không hề chợp mắt cũng không cảm thấy mệt mỏi. Đoạn Hành Dạ đặt điện thoại di động lên bàn thêm lần nữa rồi sau đó lại ngồi ngây ngốc một mình trên ghế sô pha. Mà ở bên ngoài, lúc này ánh nắng mặt trời cũng từng chút từng chút rơi vào bên trong không gian phòng khách.
Người giúp việc của nhà họ Đoạn mấy ngày nay đều được cho nghỉ nên mãi đến sáng hôm sau, ly cà phê của ba Đoạn Hành Dạ vẫn chưa có ai đến dọn dẹp, cũng chẳng có người lên tầng hai vén màn phòng khách như thường lệ. Nhưng cho dù như thế thì tối hôm qua, sau khi ba Đoạn Hành Dạ rời khỏi nơi này cũng không đóng lại rèm cửa cho nên sáng hôm nay lập tức có hạt nắng to lớn len lỏi vào căn phòng.
Đoạn Hành Dạ nhin thấy một luồng ánh nắng chói chang rơi trên bàn trà trước mặt. Tuy rằng khoảng cách của Đoạn Hành Dạ với ánh nắng đó còn tận vài chục xen ti mét nhưng bởi vì nhớ đến hiện tại bản thân chỉ là một linh hồn cho nên Đoạn Hành Dạ không khỏi cảm thấy có hơi căng thẳng. 
Cậu đứng lên từ ghế sô pha rồi mới hướng đến cầu thang để đi xuống. Đôi khi việc không hề buồn ngủ lại là một chuyện cực kì tra tấn tinh thần người khác. Lúc này bên trong biệt thự nhà họ Đoạn rơi vào trạng thái yên lặng đến lạ thường và Đoạn Hành Dạ cho rằng bản thân ở trong hình dạng linh hồn thì việc ở lại đây cũng chẳng sao cả. Cậu cần phải đi xuống tầng dưới và tìm một chút manh mối từ những người khác ở trong nhà hoặc là đến nơi nào đó.
Ba Đoạn Hành Dạ đã rất sốt ruột rời khỏi biệt thự nhà họ Đoạn vào tối hôm qua nhưng các anh em họ vẫn ở lại nơi này. Hiển nhiên là đêm qua bọn họ không hề ngủ ngon một chút nào, lúc này chỉ vừa mới bắt đầu một ngày mới, Đoạn Hành Dạ đã nhìn thấy một anh họ mặc bộ vest âu phục màu đen tuyền xuất hiện ở phòng khách. Nhìn dáng vẻ như thế này có lẽ là chuẩn bị đi ra ngoài.
Trực giác đã nói cho Đoạn Hành Dạ biết rằng lần này bọn họ ra ngoài là vì có chuyện gì đó có liên quan đến mình. Cuối cùng, sau một lúc thì cũng có người mở cửa chính nhà họ Đoạn để ra ngoài, nhìn thấy ánh nắng chói chang đến cùng cực, Đoạn Hành Dạ có hơi do dự một chút nhưng tiếp theo đó liền cuộn tròn nắm chặt tay rồi đi theo phía sau.
Thời điểm vừa bước đi ra khỏi cánh cửa chính, Đoạn Hành Dạ nhắm mắt lại trong vô thức, hơn nữa cũng ngừng nhịp thở, ngay sau đó, mí mắt mỏng nhánh cảm nhận được ánh sáng ở bên ngoài, nhận ra bản thân không còn ở trong căn biệt thự quen thuộc kia nữa, cuối cùng Đoạn Hành Dạ mới từ từ mở mắt ra. Suy đoán đáng sợ kia cũng không hề xảy ra, Đoạn Hành Dạ bình an đứng ở phía dưới ánh mặt trời rực rỡ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp