Bạn Đời Pháo Hôi Của Nguyên Soái

Chương 18: Thay đổi


1 năm

trướctiếp

Nếu là do Tô Minh Ca phát hiện thì hiển nhiên sẽ chẳng có gì nhưng hiện tại lại được biết rằng chính Đoạn Hành Dạ nói ra nên các thành viên không khỏi cảm thấy khẩn trương hơn. Đang yên đang lành tự nhiên lại đi kiểm tra những vũ khí đó. . . ..chẳng lẽ là Đoạn Hành Dạ bắt đầu có ý định gì đó với nhóm nghiên cứu? Ai cũng biết cậu trước giờ chỉ chuyên tâm làm việc của mình, không quan tâm bất kì ai nhưng. . . ..chẳng lẽ Đoạn Hành Dạ đang tìm cớ sa thải bọn họ?

Đúng lúc này, thiết bị truyền tin của Tô Minh Ca nhận được tin nhắn.

Chu kì nhịp tim rút ngắn lại, mọi người đang chờ hành động tiếp theo của cô và cũng cảm thấy hồi hộp trước chiếc ghế trống ở vị trí đầu tiên phía bên trái phòng họp.

Chuyện gì thế? Sao Tô Minh Ca không ngồi ở đó?

Chưa đầy một phút, cửa phòng họp từ từ mở ra, dưới sự chú ý của mọi người, một người đàn ông tóc đen mặc áo blouse khoan thai, từ từ bước vào phòng họp, ngồi vào chỗ vốn của Tô Minh Ca.

Đoạn Hành Dạ thật sự đến đây tham dự cuộc họp! Sau đó, một vài vị đã mở to mắt như muốn hét lên “Trời ơi, cứu mạng đi”.

Vì nguyên chủ có quá nhiều “tiền án”. Sau khi trở thành Viện trưởng, dù không thường tổ chức, lãnh đạo công việc nghiên cứu của mọi người nhưng hắn đã sa thải quá nhiều người chỉ vì “hiệu suất làm việc thấp”, nên là khi cậu xuất hiện, mọi người đều im lặng, thậm chí đến mức có thể nghe tiếng kim rơi. Ai cũng đang chờ Đoạn Hành Dạ “phán quyết” mình như thế nào.

Nhưng không ai ngờ rằng cậu chỉ ngồi xuống và ra hiệu cho Tô Minh Ca tiếp tục chủ trì cuộc họp. Không cần nói cũng biết mọi người bồn chồn, khó chịu ra sao vì gần như Đoạn Hành Dạ đều im lặng trong suốt ửa đầu buổi họp.

Buổi họp diễn ra không quá lâu, dù sao vấn đề cũng đơn giản và dễ hiểu, Tô Minh Ca chỉ nói sơ lược rồi giao nhiệm vụ cho từng cá nhân như thường lệ.

Họ không thấy được biểu cảm trên gương mặt Đoạn Hành Dạ nhưng chính họ lại như tự viết chữ “lo lắng” trên mặt chính mình, ai cũng nhìn cậu một cách tôn kính nhưng đầy sợ hãi.

Lúc này, cậu mới phát hiện rằng con đường xây dựng mối quan hệ tốt đẹp có vẻ còn chông gai lắm. . . .

Sau đó, khi Tô Minh Ca đề nghị mỗi người đều phải nêu lên ý kiến, thảo luận về phương pháp chữa máy thì Đoạn Hành Dạ đã nói trước, người vốn dĩ từ đầu luôn duy trì sự im lặng cuối cùng cũng lên tiếng biểu đạt cách xử lý của mình. Phải thừa nhận một diều rằng nguyên chủ quá am hiểu về lĩnh vực cơ giáp, khi cậu cho mọi người tham khảo suy nghĩ hướng đi của mình thì cả phòng dường như đã tìm được ánh sáng của chân lý.

Đoạn Hành Dạ cảm thấy khó chịu trước ánh mắt nhìn chằm chằm của họ nên đã rời đi sau khi phát biểu ý kiến. Từ đầu đến cuối buổi họp, cậu không hề đề cập đến việc phạt họ như thế nào, giống như đến đây thật sự chỉ vì muốn tham gia thảo luận và đưa ra phương án giải quyết vấn đề vậy. ( truyện trên app T Y T )

Đoạn Hành Dạ thay tính đổi nết rồi hả?

Thấy cậu rời khỏi phòng họp, bầu không khí lập tức xôn xao. Không biết ai đã lến tiếng trước: “Đoạn Hành Dạ hôm nay sao đột nhiên tốt thế?”.

“Sao lại đột ngột quan tâm đến vũ khí cơ giáp vậy?”

“Ý tưởng này đúng thật là khả thi, nếu làm theo phương án của Giáo sư Đoạn thì chúng ta sẽ tiết kiệm được rất nhiều thời gian.”.

. . . . . . . . . . . .

Tô Minh Ca đột nhiên đứng lên, chiếc ghế kim loại ma sát với sàn nhà tạo nên những tiếng két “đinh tai nhức óc”. Nhìn thấy cô, họ liền đổ mồ hôi lạnh, tuy Đoạn Hành Dạ đã rời đi nhưng vẫn còn một Phó Viện trưởng tâm trạng u ám, cọc cằn, vô cùng không tốt!

Nhưng Tô Minh Ca chỉ đứng dậy rồi nói: “Được rồi, vậy cứ làm theo phương án của Giáo sư Đoạn đi.”, sau đó cô rời khỏi phòng họp.

Bên ngoài là một cửa sổ cao sát sàn, Tô Minh Ca đứng cạnh đó, chậm rãi nhíu mày suy nghĩ. Đoạn Hành Dạ nhỏ hơn cô bảy tuổi, trở thành Viện trưởng Viện nghiên cứu vào hai năm trước, Tô Minh Ca chưa bao giờ có ý định che giấu thái độ xem thường của mình đối với cậu, nhưng hôm nay người kia lại làm cho cô bẽ mặt trước mọi người.


Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play

trướctiếp