Tạ Trai Lăng đứng thẳng người.
Kim Khuê đang nằm trên giường bệnh để xử lý vết thương đứng dậy nắm lấy tay Tạ Trai Lăng, đau đến nhe răng vẫn cố nói với viên cảnh sát: “Cảnh sát, người phụ trách của chúng tôi sức khỏe không tốt, anh cứ hỏi thẳng tôi đi.”
“Sức khỏe của anh chẳng phải còn tệ hơn sao?” Viên cảnh sát có chút bực mình nhìn Kim Khuê.
Một bên quần của người này bị cháy rách, phần da lộ ra đỏ au trông rất rợn người.
“Miệng tôi tốt, miệng anh ấy không tốt.” Kim Khuê nheo mắt cười với cảnh sát.
“Thực ra không có gì phức tạp cả.” Tạ Trai Lăng, người có “cái miệng không tốt” lên tiếng, giọng nói có chút khàn nghe có vẻ không khỏe, “Lớp học gốm của chúng tôi sử dụng lò điện, về lý thuyết là an toàn nhất. Hơn nữa khu vực nung lò cấm học viên vào. Cửa ra vào có biển báo bằng bốn thứ tiếng: Anh, Trung, Nhật, Hàn ghi rõ ‘Khu vực không phận sự miễn vào’.”
Tạ Trai Lăng giơ tay ra mô tả một hình chữ nhật cao nửa mét, nói với viên cảnh sát: “Một cái biển lớn khoảng chừng này.”
Có lẽ vì cách nói chuyện của anh quá độc đáo, cặp vợ chồng kia nhất thời không tìm được điểm để phản bác, không phản ứng lại ngay.
Tạ Trai Lăng cũng không cho đối phương cơ hội phản bác: “Vào thời điểm xảy ra hỏa hoạn không phải giờ học cũng không có nhân viên làm việc bên trong. Đứa trẻ đó đã trèo qua cửa sổ từ bên ngoài studio tự ý mở lò điện và ném vật liệu dễ cháy vào gây ra hỏa hoạn.”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play