Dù có chết cô cũng không thể ngờ mẹ mình lại kéo cô vào phòng để nói chuyện riêng lại là chuyện này!
Chưa kịp nghĩ cách trả lời thì nghe thấy Đinh Tịch Mai lại nói: “Mẹ đã nhận ra rồi, vết thương trên tay Ứng Hoài chắc không phải do làm việc mà là…”
Rõ ràng Đinh Tịch Mai rất ngại nói chuyện này, mặt bà đỏ bừng bừng, lời sau bà không dám nói ra liền đổi đề tài: “Mẹ nói mấy điều này không có ý gì khác, chỉ là muốn nói sau này con và Ứng Hoài phải cẩn thận hơn, nếu bị người khác nhìn thấy thì không hay đâu.”
Thời đại này quan hệ nam nữ còn chưa mở, dù là vợ chồng cũng phải giữ khoảng cách nhất định khi ra ngoài, nếu để người khác thấy dấu vết ân ái thì ít nhiều ảnh hưởng đến danh tiếng, nhất là danh tiếng của con gái.
Trình Phương Thu cả người như tôm luộc gật đầu lia lịa: “Chúng con sẽ chú ý hơn.”
Thấy con gái gần như muốn chui xuống đất, Đinh Tịch Mai nhẹ nhàng vỗ đầu cô: “Mấy chuyện này mẹ nên nói với con từ lâu rồi, tại mẹ không nghĩ kỹ, may mà bây giờ nói vẫn chưa muộn.”
“Mẹ.” Trình Phương Thu như chim nhỏ bay vào lòng Đinh Tịch Mai, đầu nhỏ liên tục cọ vào người mẹ làm nũng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT