“Không phải đâu…”
Dì Trịnh nghe thấy chủ đề liên quan đến mình, muốn phủ nhận nhưng lại không biết nói sao cho đúng, cảm thấy nói gì cũng sai, vội đến mức mồ hôi túa ra như tắm.
Trái lại Lưu Tô Hà bình tĩnh như không có chuyện gì, thong thả bước tới lấy hết những món đồ đã được chọn lựa và sắp xếp cẩn thận trong gói ra, tươi cười tự nhiên nói: “Con dâu tôi đặc biệt gửi từ đặc sản Vinh Châu, em dâu nếu có hứng thú thì tôi lấy cho em một ít mang về nhé?”
So sánh hai bên, sự khác biệt hiện rõ mồn một.
Dương Đào Tâm nhẹ nhàng ngẩng mắt nhìn Điền Xuân Anh nói: “Mắt kém thì ra đầu hẻm mà làm một cặp kính lão đi.”
Nghe vậy Điền Xuân Anh siết chặt lòng bàn tay, bà mới ngoài bốn mươi tuổi, nào cần kính lão, câu nói này chính là bà cụ đang cảnh cáo bà phải biết giữ lời.
Nhưng tại sao lại thế chứ!
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT