Sau cơn mưa trời lại nắng, nhiệt độ từ từ tăng, nóng bức trở lại.
Ở huyền quan, Chu Ứng Hoài cúi đầu áp trán vào trán cô, khoảng cách giữa hai người không ngừng rút ngắn, gần đến mức cô có thể nhìn rõ từng sợi lông mi dài của anh. Sự mập mờ không thể bỏ qua bị nghiền nát thành từng mảnh lan tỏa trong không gian chật hẹp.
Trình Phương Thu nuốt nước bọt thu lại ánh mắt đang trừng anh, đôi mắt phượng khẽ chớp, hơi thất bại nói:
“Em chỉ là không muốn anh hiểu lầm rồi buồn thôi. Nói thẳng ra vẫn tốt hơn là giấu trong lòng. Giờ xem ra là em hiểu lầm rồi.”
Thấy biểu cảm hơi lúng túng của cô, ánh mắt Chu Ứng Hoài thoáng hiện một tia u tối khó hiểu. Anh mím môi, gần như không do dự liền nói:
“Thật ra anh ghen.”
Câu này không hẳn là nói dối bởi vì cơn ghen này không phải vì nhiếp ảnh mà là vì… Từ đầu đến cuối anh ghen với Từ Kỳ Kỳ.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play