Ngay trước cổng chính nhà máy cơ khí có một trạm xe buýt. Trình Phương Thu và Từ Kỳ Kỳ che ô đi tới đó, chẳng mấy chốc đã đến nơi. Bên đường trồng từng hàng cây quế che bớt phần lớn ánh nắng nên hai người thu ô lại.
Thời điểm này khác với sau này — không thể tra thời gian xe buýt đến bằng điện thoại, việc chờ xe hoàn toàn dựa vào may mắn. Gặp may thì nhanh thì vài phút là có xe, xui thì phải chờ nửa tiếng thậm chí cả tiếng.
Trạm xe buýt chỉ có một tấm bảng, không có chỗ ngồi, hai người đành đứng chờ. Đợi lâu thì bắt đầu thấy bực bội, may mà chỉ sau năm phút xe đã tới.
Trên xe khá đông, chỉ còn một chỗ trống. Từ Kỳ Kỳ để Trình Phương Thu ôm vải ngồi xuống còn mình đứng bên cạnh, định lát nữa có chỗ thì mới ngồi.
Nhan sắc và vóc dáng xinh đẹp của hai người khiến không ít người chú ý, thỉnh thoảng lại có ánh mắt kín đáo quan sát. Trình Phương Thu đã quen với những cái nhìn như thế nên không mấy để tâm, chỉ lấy khăn tay lau mồ hôi trên trán.
Ngược lại Từ Kỳ Kỳ thấy hơi khó chịu. Đứng nên tầm nhìn rộng hơn, cô ấy dễ dàng thấy được hành động của nhiều người, đặc biệt là một số gã đàn ông chẳng thèm che giấu, ánh mắt trần trụi đến mức khiến người ta buồn nôn.
“Đồng chí, cô ngồi chỗ tôi đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play