Trong phòng điện thoại chỉ có một ngọn đèn nhỏ, ánh sáng vàng nhạt khiến không gian hơi mờ tối càng làm gương mặt Chu Ứng Hoài thêm tuấn tú như ngọc. Đôi mắt anh bị che khuất nhưng anh lại chẳng mảy may bận tâm, thậm chí còn chậm rãi nhếch khóe môi.
Hàng mi anh dài và rậm, mỗi khi chớp sẽ khẽ quét qua lòng bàn tay cô để lại cảm giác tê dại nhồn nhột.
Trình Phương Thu không nhịn được mà khẽ co ngón tay lại, ánh mắt rơi lên gương mặt anh. Từ góc độ này cô có thể thấy sống mũi cao thẳng, bờ môi mỏng màu hồng nhạt và đường nét cằm hoàn hảo của anh.
Chu Ứng Hoài cao ráo, dáng người thẳng tắp, bộ quần áo công tác mặc trên người anh vừa vặn như được may đo riêng, càng làm nổi bật bờ vai rộng, eo hẹp, vòng mông săn chắc và đôi chân dài.
Sắc đẹp trước mắt quả là một thử thách.
“Được, thằng bé giỏi nấu các món miền Bắc. Nếu con ăn không quen thì bảo thằng bé học thêm các món đặc trưng quê con. Đầu óc nó không tệ, chắc học một lần là biết.”
“Vâng, khi nào rảnh con sẽ dạy anh ấy.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT