Hoàng hôn buông, ánh vàng óng ả len qua ô cửa kính trải một lớp rực rỡ trong phòng.
Xung quanh yên tĩnh, Trình Phương Thu nghe rõ nhịp tim mình dồn dập. Khoảng cách gần đến mức hơi thở anh bá đạo len lỏi vào cơ thể cô khơi dậy cảm giác tê dại vô lý.
Hàng mi dài của cô run run, ánh mắt vô thức liếc xuống dưới. Người ta bảo màu đen làm thon gọn nhưng sao sự tồn tại của nó vẫn rõ rệt đến thế? Còn như sợ cô không nhìn thấy, nó lại tiến sát thêm chạm hẳn vào đầu gối cô.
Cách một lớp vải mỏng, nóng hổi đến mức cô như cảm nhận được nhiệt độ.
Ngón tay đặt trên vai anh vô thức co lại nhưng chỉ khẽ động đã khiến vị trí thay đổi, từ lớp vải trung sơn trượt xuống chạm vào da cổ anh rồi lướt qua gân xanh nổi bật.
Giây sau, cô thấy cổ anh đỏ bừng, yết hầu trượt lên xuống bất an, hơi thở bên tai cũng nặng thêm.
“Thu Thu.” Anh khẽ gọi tên cô, vừa như thúc giục vừa như trách sao đã trêu mà không chịu giúp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play