Dưới ánh trăng lạnh lẽo, gương mặt trắng ngần của cô hơi ngẩng lên, hai má đỏ ửng không thể xóa đi, hàng mi dài run rẩy, môi anh đào mím chặt, vừa ngại ngùng vừa mê hoặc.
Khiến người ta không thể rời mắt.
Chu Ứng Hoài cũng khẽ mím môi, dường như đang hồi tưởng lại dư vị mềm mại ấy, đúng lúc này lực ở ngực đột nhiên biến mất, anh cúi đầu liền thấy cô giống như con ốc sên bị kinh hãi cứ rụt lại mãi.
Làm chuyện xấu xong liền muốn chạy? Gan lớn vừa rồi đâu mất rồi?
Anh nheo mắt, nhanh tay vòng tay qua eo cô trước khi cô kịp lùi lại, kéo khoảng cách hai người gần hơn, trông có vẻ mạnh mẽ nhưng thực chất lực đạo rất nhẹ như sợ làm cô đau, chỉ là ôm lấy dịu dàng.
Chuyện xảy ra quá đột ngột, Trình Phương Thu không kịp phản ứng, theo bản năng bám lấy vai anh, đến khi đứng vững mới nhận ra cả người mình đã nằm gọn trong lòng anh.
Phía trước là anh, phía sau là cây, không còn đường lùi.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play