Ánh mắt hai người quấn lấy nhau, không ai chịu lùi bước.
Thời gian từng giây trôi qua, thấy anh mãi không lên tiếng, trong mắt Trình Phương Thu thoáng qua một tia thất vọng, khoé môi cũng cong lên một nét cười tự giễu. Không đợi anh phản ứng, cô đã xoay người lại lặng lẽ đậy nắp chum nước rồi bước đi theo lối cũ.
Đi được nửa đường, cô vẫn dừng lại dịu dàng cười nói: “Đồng chí Chu, đi thôi.”
Vẫn là nụ cười ấy nhưng rõ ràng đã có điều gì đó khác đi.
Chu Ứng Hoài rối như tơ vò, há miệng định nói gì đó nhưng lại thôi, cuối cùng chỉ lặng lẽ đi theo sau cô quay trở lại phòng khách.
Nửa quả đào kia cuối cùng cô cũng không đưa cho anh mà là đứng trước mặt anh chậm rãi ăn hết từng miếng một.
Trình Học Tuấn là người không có tâm cơ, hoàn toàn không để ý đến bầu không khí kỳ lạ giữa hai người. Thấy Chu Ứng Hoài quay lại vẫn hồ hởi kéo anh tiếp tục chủ đề khi nãy.
Nhưng lần này Chu Ứng Hoài lại có vẻ không tập trung.
“Đến đến đến, cơm chín rồi, mọi người qua ăn đi!” Đinh Tịch Mai hồ hởi gọi mọi người vào bếp, trên bàn đã dọn sẵn bốn món mặn một món canh: thịt xào ớt, trứng chiên hành, cà tím kho thịt, rau muống xào cùng một bát canh nấm rừng. Đến Tết cũng chưa chắc có mâm cơm như thế.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT