Lúc này Chu Ứng Hoài đang đứng trước quầy bán mấy món linh tinh nhỏ nhặt lâm vào thế khó. Hàng hóa trưng bày đầy ắp khiến người ta hoa cả mắt, anh nhìn bức tường đầy khăn tay treo lủng lẳng mà khẽ nhíu mày — trong mắt anh, mấy cái này trông y chang nhau chẳng có gì khác biệt.
Nhưng cô là người yêu cái đẹp, nếu chọn nhầm cái xấu tặng cô liệu có khiến cô giận không?
Chu Ứng Hoài do dự một lúc cuối cùng vẫn quyết định chọn một chiếc khăn tay giống giống với cái cô đang dùng, như vậy sẽ không dễ sai. Anh chăm chú tìm kiếm, đúng lúc đó một cô nhân viên bán hàng đi tới.
“Chào đồng chí, tôi thấy anh đứng đây chọn đồ khá lâu rồi, phải chăng chưa biết nên lấy cái nào?”
Nghe vậy Chu Ứng Hoài quay đầu theo tiếng gọi liền chạm phải ánh mắt ngượng ngùng e lệ của cô nhân viên. Anh khẽ nhíu mày, còn chưa kịp trả lời thì cô ấy đã tiếp lời: “Anh mua cho mình hay là tặng người khác vậy? Tôi có thể giúp anh chọn.”
“Tặng người khác.” Có người chuyên nghiệp tư vấn vẫn hơn là tự mình chọn mãi, Chu Ứng Hoài bèn lấy chiếc khăn tay từ trong túi ra, “Muốn tìm một cái tương tự cái này.”
Nhân viên bán hàng chỉ liếc qua là hiểu ngay người đàn ông trước mặt có lẽ đã có bạn gái liền nhanh chóng dập tắt suy nghĩ vừa nhen nhóm, chuyên tâm theo yêu cầu của Chu Ứng Hoài mà tìm một chiếc gần giống đưa cho anh: “Cái này bán rất chạy, mấy cô gái đều thích. Còn đây là dây buộc tóc, kẹp tóc…”
Khi Trình Phương Thu kéo Trình Hiểu Hoa đến nơi vừa hay nhìn thấy Chu Ứng Hoài tay xách nách mang mua cả đống đồ — chỉ liếc qua cũng biết toàn là thứ con gái thích.
Anh nói đến đây mua đồ chẳng lẽ là để mua mấy thứ này?
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT