Đợi đến khi trên bàn chỉ còn lại hai người, Thẩm Lạc Thu mới ngồi dậy hỏi Sở Hoàn: "Cậu thật sự không quay lại sao?"
"Không quay lại nữa."
Sở Hoàn kéo nửa bình rượu ba cậu chưa uống hết rót cho mình một ly, nói: "Giẻ Lau, bên ngoài không tốt như cậu tưởng đâu."
"Bên ngoài... bên ngoài không phải rất phồn hoa sao."
Sở Hoàn uống một ngụm rượu, rồi bắt đầu lôi kéo Thẩm Lạc Thu kể về lịch sử đi làm vất vả của mình ở bên ngoài.
"Tôi còn khổ hơn cả con trâu cày ruộng nhà Lý Đại Lực nữa ấy chứ, ít ra con trâu cày còn không bị cắt khẩu phần cỏ chỉ vì con trâu khác làm không đạt!”
"Đúng vậy, đúng vậy, Lý Đại Lực đối xử với trâu nhà mình tốt lắm."
Sở Hoàn nghẹn ngào hai tiếng, nói: "Lãnh đạo của tôi là một thằng hói đầu, anh ta chẳng biết gì cả, anh ta còn chỉ đạo lung tung, còn trừ lương của tôi! Huhu, nửa đêm anh ta còn bắt tôi làm việc, tôi chẳng có cuộc sống về đêm gì cả... Đồng nghiệp của tôi thì kéo chân, lại còn không muốn thấy cậu sống tốt! Đúng là đồ độc ác!"
Thẩm Lạc Thu cũng bị cảm xúc của cậu làm cho xúc động, rót một ly rượu cụng với Sở Hoàn: "Chúc mừng cậu."

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play