Tiếng khóc của người phụ nữ lại vang lên thê thiết, như thể bà ta đang gánh chịu một nỗi oan ức tày trời.
- Chúng tôi thật sự không thể nuôi nổi con, con à. Nghe nói người trong làng này ai cũng có tấm lòng lương thiện, đến cả ăn mày vào làng cũng không ai ra về tay trắng. Thế nên mẹ cầu xin cha con đưa con đến căn nhà nhỏ chất tro ở đầu làng. Ở đó người qua lại nhiều, chắc chắn sẽ có người phát hiện ra con.
- Nếu không có ai phát hiện ra thì sao? - Tôi đỏ hoe mắt, cất giọng hỏi.
- Bà có từng nghĩ đến, hôm đó tuyết rơi dày đặc như thế, sẽ không có ai ra ngoài không? Có từng nghĩ đến, tôi có thể sẽ chết cóng? Chết đói? Sẽ bị chuột sống cắn chết không?
- Đó cũng là cái mệnh của con thôi! Là số phận của đứa bé gái trong năm đói kém đó thôi!
Người đàn bà ngừng khóc khi đối mặt với những lời chất vấn của tôi, dứt khoát đưa ra một lý do mà bà ta cho là rất thuyết phục.
Đã có người sớm chạy ra đồng đỡ cha tôi trở về. Cha vác theo cuộc quay về nhà, vừa nghe nói hai người này đến nhận thân thích thì ông lập tức nổi giận đùng đùng.
- Đứa nhỏ này là do tôi và mẹ nó đút từng muỗng nước cơm nuôi lớn, tôi chính là cha ruột của nó! Xem ai dám đến đây đòi con gái với tôi!
Sau đó ông vung cuốc, nện mạnh xuống phiến đá xanh, khiến đá vụn văng tứ tung.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT