Nha hoàn xinh đẹp chỉ thiếu điều không khắc bốn chữ to tướng [không biết điều] lên sau lưng mình mà thôi.
Sắc mặt Trâu Tâm Vũ lập tức phát xanh, nàng ta có một loại cảm giác bị nhục nhã vô cùng.
"Ném đi! Ném đi!" Trâu Tâm Vũ đỏ ngầu cả mắt, tâm tình như bị kích phát chỉ trong khoảnh khắc: “Đem vứt hết cho ta.”
"Tâm Vũ." Lang Thế Diễm kinh ngạc nhìn thê tử, nắm chặt lấy bờ vai nàng ta, trầm giọng nói: “Nàng bình tĩnh một chút!”
"Bị người ta nhục nhã như vậy thì làm sao ta bình tĩnh được cơ chứ?" Trâu Tâm Vũ đỏ cả mắt, trong nháy mắt nước mắt tuôn rơi như mưa.
Nhưng mà lần này, Lang Thế Diễm lại không vội vàng dỗ dành giống như bình thường mà bình tĩnh nói: "Nhị tẩu đưa nhân sâm núi đến là để bồi bổ thân thể cho ta, hy vọng ta thi đậu võ cử, đây vốn là thiện ý, sao lại có thể nói là nhục nhã?”
"A." Trâu Tâm Vũ nghe xong lời này cười lạnh một tiếng, thanh âm bén nhọn đều là vẻ châm chọc nói: "Thế nào, nếu không có những củ nhân sâm kia thì chàng thi không đậu ư? Vậy trong mắt ta, chẳng qua chàng cũng chỉ là kẻ hoa nở ngoài mặt, bên trong rỗng tuếch mà thôi!”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT