Võ cử, ý nghĩa như tên, chính là để tuyển chọn võ tướng.
Ở triều đại này, võ tướng muốn lên chức cơ bản là phải có hai con đường, một là: Tự mình đầu quân, sau đó dựa vào tích lũy quân công từng bước đề bạt. Hai là: Thế Ấm kế tục. Năm nay Lang Thế Diễm vừa tròn hai mươi tuổi, hai con đường ấy đối với hắn đều khó mà đi thông, nhưng nếu triều đình mở võ cử thì lại hoàn toàn khác.
“Đệ tập võ từ nhỏ, đại khái có thể thử một lần." Lang Thế Hiên bình tĩnh nói: "Nhưng nội dung cuộc thi võ cử lần này so với trước kia cũng có khác biệt rất lớn, ngoại trừ tỷ thí đao thương kiếm kích cơ bản nhất, còn phải khảo doanh trận, công thành, binh pháp nữa. Võ nghệ của đệ đã thuần thục, phần kỹ năng dĩ nhiên không cần lo, duy chỉ có binh pháp là…”
Chỗ xấu của việc đọc sách ít đã được thể hiện vào lúc này.
Quả nhiên, Lang Thế Diễm cũng biết phận mình, nghe vậy lập tức lộ ra dáng vẻ sốt ruột bốc hỏa: "Làm sao bây giờ, ngay cả chữ ta cũng không biết hết, nói gì đến đọc binh thư chứ!”
Bi ai của kẻ dốt sách há phải thứ mà những bậc học bá các người có thể thấu hiểu?
"May mà vẫn còn một thời gian nữa mới đến tỷ thí, đệ vẫn còn thời gian để bù lại." Lang Thế Hiên nhìn đường đệ vừa cao hứng vừa bực bội, trên mặt lộ ra nụ cười mơ hồ, hắn nói: "Bằng hữu của nhị tẩu đệ là Đào thị, phu quân nàng ấy là thống lĩnh cấm quân Phùng Nhân, có thể nhờ đường đó tìm một người thực sự tinh thông binh thư đến giúp đệ học hành.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play