Nam nhân nở nụ cười với Lý Thuần Ý, nụ cười kia cực kỳ tự tin, cũng cực kỳ dịu dàng, trong nụ cười ấy ẩn chứa một tia khát vọng vi diệu cùng sự tán thưởng phái nữ đúng mực. Nữ nhân thấy nụ cười như vậy, đại đa số đều sẽ không cảm thấy bị mạo phạm, dù sao có thể làm cho một nam nhân thoạt nhìn vô cùng ưu tú biểu lộ thiện cảm với mình không phải cũng chứng minh được mị lực của bản thân hay sao?
Nam nhân cười ba tiếng, lập tức chậm rãi đi đến, hai tròng mắt đen nhánh của hắn từ đầu tới cuối đều chỉ ghim chặt trên người Lý Thuần Ý, hoàn toàn bỏ qua Lang Thế Hiên đứng ở một bên.
"Vị cô nương này, tại hạ là Lục Bách Thanh xin kính lễ.” Nam nhân mỉm cười, chắp tay hành lễ.
Lang Thế Hiên đã sớm chắn trước người thê tử, thấy hắn ta cố tình làm ngơ mình, liền phát ra một tiếng cười lạnh, lời nói cực kỳ cay nghiệt: "Thì ra là Lục huynh à, ngươi không ở lại kỹ viện Giang Nam mà trốn cho kỹ, lại chạy đến cổ sát ở kinh thành làm gì, ăn mặc thế này, chẳng lẽ thật sự muốn xuất gia làm hòa thượng à?”
"Cô nương mỹ mạo, chấn động lòng người, hôm nay Bách Thanh có thể nhìn thấy thiên nhan của cô nương, thật sự là tam sinh hữu hạnh."
Lang Thế Hiên nhìn nam nhân đang tự nói, từng chữ từng chữ lạnh lùng thốt ra: “Lục Bách Thanh, nàng ấy là thê tử của ta.”
"Không biết quý tính đại danh của cô nương, tuổi tác bao nhiêu, quê quán ở đâu? Đã có hôn phối chưa?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT