Sau này tôi còn có thể giới thiệu cho cậu mấy người bạn nữa, hơn nữa, còn có một số ước định cần cậu tuân thủ… Yên tâm, đều là mấy thói quen thông thường, ví dụ như không thể đồ sát bình dân gì đó!”
“Tôi đương nhiên đồng ý với chuyện này!” Lôi Lâm đi vào thành Cực Dạ, chủ yếu nhất vẫn là vì tránh né ảnh hưởng từ chiến loạn, đương nhiên sẽ không làm ra chuyện gì thu hút sự chú ý.
Tiếp đó, Lôi Lâm lại trò chuyện cùng Mai Nhĩ Phỉ Lặc rất nhiều chủ đề về Phù Thủy, từ chuyện làm hế nào để ổn định mô hình pháp thuật đến kinh nghiệm tấn chức, thậm chí còn nói tới kinh nghiệm của Mai Nhĩ Phỉ Lặc.
Mai Nhĩ Phỉ Lặc mặc dù chỉ là học đồ cấp ba, nhưng dừng lại ở giai đoạn này thật lâu, các loại kinh nghiệm cực kỳ phong phú, để Lôi Lâm có cảm giác chuyến đi này không tệ.
Đồng thời, tri thức căn bản khổng lồ và trí nhớ của Lôi Lâm cũng khiến Mai Nhĩ Phỉ Lặc sợ hãi thán phục.
Hai người đều có cảm giác gặp nhau quá muộn, hai người còn cùng dùng cơm trưa, mãi cho đến khi màn đêm sắp buông xuống, Mai Nhĩ Phỉ Lặc mới để Lôi Lâm rời đi, trước khi hai người chia tay còn hẹn thời gian lần tới gặp mặt.
“Căn cứ vào lời Mai Nhĩ Phỉ Lặc nói, Phù Thủy trong thành Cực Dạ đều là học đồ, phiên chợ ở gần đây ông ta cũng đi qua mấy lần, Phù Thủy chính thức cực kỳ thưa thớt, đúng là rát thích hợp để học đồ sinh tồn!”
Hôm nay tìm hiểu được tin tức, khiến Lôi Lâm có thể thả lỏng, bước chân cũng nhẹ nhàng hơn không ít.
“Chính là việc liên quan tới cỏ cây héo rũ, Mai Nhĩ Phỉ Lặc hoàn toàn không biết gì cả, dù sao tuổi của ông ta cũng lớn rồi, cũng không muốn mạo hiểm…”
Đèn hai bên đường tỏa ra hỏa diễm mờ nhạt, giúp Lôi Lâm có thể thấy rõ mặt đường.
An Na lẳng lặng đi theo Lôi Lâm, là một thị nữ ưu tú, cô rõ ràng biết mình nên làm gì, khi Lôi Lâm đang suy nghĩ chưa bao giờ quấy rầy.
Lôi Lâm tính toán kế hoạch tiếp theo một lần, hai người đã trở về nhà trọ.
“Thiếu gia!” “Đại nhân!”
Lão Ốc Khắc, Qua Lâm, Phất Lôi Tát và Phí Luân cùng đi lên nghênh đón.
Lôi Lâm gật gật đầu, ” Sau bữa tối mọi người tới phòng tôi một chuyến, kế hoạch liên quan với rất nhiều chuyện tôi cũng muốn sớm nói cho mọi người biết!”
Bữa tối là rau quả salad và súp thịt dê, vẫn còn từng miếng bánh, đợi Lôi Lâm ăn xong lại để An Na thu dọn, mấy người đã đi tới trong phòng Lôi Lâm.
Lôi Lâm ngồi trên một chiếc ghế da thú bao lấy, lẳng lặng nghe thuộc hạ báo cáo.
“Ốc Khắc, tìm hiểu chuyện về nơi ở thế nào rồi?”
“Thiếu gia, lão Ốc Khắc đã liên lạc với một vị tước sĩ chuẩn bị dời đếnTát Cách hành tỉnh, ông ấy nguyện ý bán một tiểu trang viên ngoài thành Cực Dạ cho ngài!” Lão Ốc Khắc nói, mặc dù đã già, nhưng tìm được một nhà mới để phục vụ nên ông ta lại tràn đầy sức sống cùng nhiệt tình.
“Rất tốt, diện tích như thế nào? Có đủ để những người chúng ta ở sao? Giá cả như thế nào?” Lôi Lâm đón lấy đặt câu hỏi.
“Xin thiếu gia yên tâm, xế chiều hôm nay lão Ốc Khắc đi trang viên xem qua, diện tích rất lớn, 100 người ở lại cũng không thành vấn đề, hơn nữa, trong trang viên vẫn còn có rừng cây dừa, một hồ cá, một tòa xay bột… Lúc trước Duy Khắc tước sĩ tu kiến trang viên dựa theo tiêu chuẩn nam tước, chỉ là không ngờ lại nhanh chóng muốn bán qua tay như vậy còn giá bán, Duy Khắc tước sĩ muốn 5000 kim tệ!”
“Không tính quá đắt, kim tệ không thành vấn đề!” Hai tay Lôi Lâm giao nhau, đối với Phù Thủy mà nói, kim tệ hoàn toàn là vật có cũng được mà không có cũng không sao, bọn hắn chỉ để ý có ma thạch, các loại tài liệu, còn có thật nhiều tri thức viễn cổ văn hiến bí truyền.
Cao đẳng ma thạch trên người Lôi Lâm, tùy tiện một khối có thể đổi được vượt xa số kim tệ này, nhưng Lôi Lâm không làm như vậy, dù sao ma thạch tương đối trân quý, thật sự không được, cùng lắm thì hắn đi tìm Mai Nhĩ Phỉ Lặc mượn, lại dùng dược tề trả nợ cũng là chủ ý không sai.
“Rất tốt! Ngày mai ông dẫn tôi đi nhìn xem, nếu như giá cả và vị trí đều phù hợp thì có thể ký kết khế ước!” Lôi Lâm gật đầu, nói tiếp: “Vẫn còn, ông đi dạo chơi trong thành xem, gần đây sản lượng thảo dược thành Cực Dạ giảm, khẳng định có rất nhiều nhà thuốc nhỏ không tiếp tục chống đỡ được, muốn đóng cửa, ông đi khảo sát trước một chút!”
“Thứ cho tôi nói thẳng, thiếu gia muốn kinh doanh một nhà thuốc sao? Buôn bán mặt hàng này tương đối nghiêm khắc đấy…” Phí Luân vừa nói.
“Liên quan với chuyện này thì mọi người hoàn toàn không cần lo lắng, tôi đã làm, vài ngày sau có thể xuống.”
Nghe đến đó, vẻ mặt Phí Luân cùng lão Ốc Khắc đều khẽ động, có thể dễ dàng đảm bảo như thế, thân phận quý tộc của Lôi Lâm đã có thể xác định ra rồi.
Mà ở Chiểu công quốc, thân phận quý tộc đại biểu cho phát triển cùng hy vọng! ! !
Nghĩ tới đây, ánh mắt bọn hắn nhìn về phía Lôi Lâm đều trở nên nóng bỏng.
Phí Luân càng lặng lẽ siết chặt nắm đấm, làm một người có tầm nhìn, hắn tự nhiên biết lính đánh thuê không làm nổi vài năm, đa số lính đánh thuê sau vài năm vui sướng sẽ mang theo tổn thương bệnh tật mà đau đớn chết đi, mà nếu như vị Lôi Lâm đại nhân này chịu thu bọn hắn làm tư binh, đó chính là một con đường an ổn nhất.