Ánh mặt trời chiếu xuống ánh sáng sáng lạn, biến con đường thành màu vàng rực rỡ, đi ở phía trên giống như đi trên con đường lát vàng.
Hôm nay Lôi Lâm đã đặc biệt đổi sang lễ phục, để Qua Lâm tự mình đánh xe ngựa, đưa hắn đưa đến lầu nhỏ của Mai Nhĩ Phỉ Lặc.
Mai Nhĩ Phỉ Lặc cũng mặc lễ phụ cầm một đoản trượng đen tuyền đứng ở một bên, sau khi trông thấy Lôi Lâm, trên khuôn mặt đầy nếp nhăn lộ ra nụ cười vui vẻ: “Hoan nghênh cậu, bằng hữu của tôi!”
“Xin lỗi vì đến chậm!” Lôi Lâm mở cửa sổ ra nói.
“Còn chưa tới thời gian ước định, là tôi cố ý đi ra sớm!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc vịn người hầu đi lên xe ngựa, Qua Lâm lập tức vung roi ngựa, xe ngựa chạy về phía trong thành Cực Dạ.
“Hôm nay là do thành chủ đại nhân tổ chức tiệc rượu, hắn cũng mời cậu, dù sao là chủ nhân, sẽ sinh ra hiếu kỳ đối với bất kỳ một khách nhân nào có thực lực…” Mai Nhĩ Phỉ Lặc nói đến một nửa rồi ngừng miệng.
“Chuyện này thì tôi biết!” Lôi Lâm trả lời, làm người quản lý một tòa thành trì, sau khi Lôi Lâm đến nhiều ngày như vậy mới tìm tới tận cửa đã khiến Lôi Lâm khá kinh ngạc.
“Cậu nhìn có vẻ hơi nhàm chán?” Mai Nhĩ Phỉ Lặc rõ ràng phát hiện cảm xúc của Lôi Lâm không cao.
“Nói thật, tôi không quá am hiểu kiểu xã giao này, có thời gian này, tôi tình nguyện ngốc ở trong phòng thí nghiệm…” Lôi Lâm cười khổ.
“Ha ha…” Mai Nhĩ Phỉ Lặc phát ra tiếng cười thiện ý: “Giống như tôi khi còn trẻ! Nhưng cậu phải học được cách hưởng thụ cuộc sống đi, người tuổi trẻ ạ! So với thí nghiệm buồn tẻ, có đôi khi đồ ăn ngon miệng và phụ nữa nóng bỏng càng có thể khiến cậu mạnh mẽ hơn!”
Lôi Lâm gật đầu, kỳ thật đây là điểm khác nhau giữa Phù Thủy đã thoái ẩn cùng người mới trở thành Phù Thủy.
Trên con đường Phù Thủy này, Mai Nhĩ Phỉ Lặc đã không thể tiến thêm bước nữa, mới chuyển tinh lực đến việc hưởng lạc những thứ khác, mà con đường tương lai của Lôi Lâm còn rất rộng rãi, tự nhiên muốn nắm chặt thời gian để bồi dưỡng, sẽ không muốn lãng phí vào chuyện nhàm chán này.
“Nhìn thoáng một chút đi anh bạn trẻ! Trên yến hội, tôi muốn giới thiệu cho cậu biết mấy đồng bạn…” Mai Nhĩ Phỉ Lặc cười nói.
“Chẳng lẽ là?” Hai mắt Lôi Lâm tỏa sáng.
“Không sai! Chính là mấy vị học đồ Phù Thủy khác, tuổi của bọn hắn đều trẻ tuổi hơn tôi, có lẽ cậu và bọn họ có thể có nhiều tiếng nói chung!”
“Tôi đã bắt đầu mong đợi đối với lần yến hội này!” Lôi Lâm khóe miệng lộ ra nụ cười.
Phủ thành chủ ở vào trong thành Cực Dạ, chung quanh có hai hàng vệ binh mặc giáp màu đen.
“Bọn họ là Hắc Thiết Vệ đội của Kiệt Khắc Tốn Tử tước trong thành Cực Dạ, đã từng lấy 100 người đánh bại 500 vệ binh quân địch!”
Mai Nhĩ Phỉ Lặc vừa xuống xe ngựa đã giới thiệu cho Lôi Lâm.
Lôi Lâm nhìn nhìn, ở chung quanh còn có rất nhiều xe ngựa, thỉnh thoảng có mấy người đàn ông quý tộc mặc quần áo hoa lệ và thiếu phụ mặc váy trễ ngực.
Mai Nhĩ Phỉ Lặc có danh vọng rất cao trong giới quý tộc , thỉnh thoảng có mấy quý tộc đi tới chào hỏi, Mai Nhĩ Phỉ Lặc mỉm cười đáp lại, thỉnh thoảng nói chuyện mấy câu.
Một vệ binh cạnh cửa nhìn thấy Mai Nhĩ Phỉ Lặc thì chạy chậm vào, sau đó không lâu một tiếng nói lớn vang lên.
“Mai Nhĩ Phỉ Lặc! Bạn của tôi, cuối cùng ngài đã tới rồi!” Kèm theo tiếng hô này, trong cửa lớn phủ thành chủ có một người đàn ông trung niên cường tráng đi tới, quý tộc chung quanh và đám binh sĩ vội hành lễ, xem ra người này chính là thành chủ Kiệt Khắc Tốn Tử tước trong thành Cực Dạ.
Chiều cao của Lôi Lâm ở bờ Nam Hải xem như bình thường, nhưng vị Kiệt Khắc Tốn Tử tước này rõ ràng còn cao hơn Lôi Lâm hai cái đầu, ông ta có gương mặt điển hình của người da trắng, cái trán rất rộng, trên mặt mọc đầy râu quai nón.
Kiệt Khắc Tốn mạnh mẽ ôm Mai Nhĩ Phỉ Lặc một cái: “Tiểu Kiệt Khắc Tốn vẫn luôn rất nhớ ông!”
“Tôi cũng rất nhớ thằng bé, tiểu tử kia quá đáng yêu, nó là một trong những học sinh thông minh nhất mà tôi đã dạy!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc nói.
“Vị này chính là bạn tốt của tôi, đến từ phương xa- Lôi Lâm Pháp Lôi Nhĩ các hạ!” Mai Nhĩ Phỉ Lặc lại giới thiệu cho Kiệt Khắc Tốn.
“Thành Cực Dạ hoan nghênh cậu!” Kiệt Khắc Tốn đánh giá Lôi Lâm, mở rộng hai tay, ôm lấy Lôi Lâm.
Nụ cười của Lôi Lâm có chút cứng ngắc, rồi lập tức che dấu xuống.
Lúc này hắn hoàn toàn bị số liệu mà Chip biểu hiện lên hấp dẫn.
“Kiệt Khắc Tốn có lực lượng: 7. 9, nhanh nhẹn: 4. 5, thể chất: 6. 3, tinh thần: 3. 5, trạng thái: Khỏe mạnh, nhân loại cực kỳ nguy hiểm, đề nghị chủ thể giữa khoảng cách 50m!”
“Số liệu này, nhất định là lực lượng của đại kỵ sĩ cấp một!” Đồng tử Lôi Lâm hơi co lại.
“Đại kỵ sĩ có thể chất phi thường cao, thông qua sinh mệnh năng lượng không ngừng kích thích cùng cường hóa, đã đột phá bình cảnh phàm nhân, thậm chí, đã có kháng tính rất nhỏ đối với pháp thuật cấp 0!” Lôi Lâm nhớ tới một đoạn miêu tả liên quan tới đại kỵ sĩ.
“Rất tốt! Cậu cũng là kỵ sĩ à?” Kiệt Khắc Tốn thành chủ có một chút kinh ngạc đối với lực lượng Lôi Lâm, trong ánh mắt nhìn về phía Lôi Lâm có thêm một tia thiện ý.
“Chỉ là vừa đột phá, còn kém thành chủ rất rất xa!”
Lôi Lâm khiêm tốn nói, âm thầm ra lệnh: “Chip! Mô phỏng tình cảnh nếu tôi giao thủ với vị thành chủ Kiệt Khắc Tốn này.”
“Keng! Thành lập nhiệm vụ, đưa vào số liệu nhân vật, mô phỏng sân bãi, dự đoán quá trình chiến đấu…”
Một màn sáng lớn không ngừng chớp động, cuối cùng đưa ra kết quả: “Hoàn thành mô phỏng chiến đấu, khoảng cách ngoài50m, tỷ số thắng của chủ thể là 89.