Gió đêm tháng Sáu dịu dàng lạ thường thổi qua người mang theo cảm giác dễ chịu.
Giọng điệu lạnh lùng của người đàn ông chẳng hề bị nhấn chìm trong sự ồn ào của quán nhậu ven đường phía sau ngược lại như một thanh kiếm sắc lạnh cứa vào tim Diệp Táp.
Nghe thấy lời của Ôn Mục Hàn, Tạ Thời Diễn lập tức phấn chấn cao giọng nói: “Nghe chưa? Ngay cả chú Ôn của cháu cũng nói vậy đấy. Lần sau đừng ăn mặc thế này nữa, con mắt của đàn ông không thể sai được.”
Diệp Táp hờ hững liếc mắt nhìn anh ta hỏi lại: “Vậy ánh mắt của mấy người đàn ông các cậu thấy kiểu nào hợp với cháu nhất?”
Tạ Thời Diễn đầy tự tin đáp: “Cậu thấy mấy bộ cháu mặc đi làm là ổn nhất.”
Dù bệnh viện không quy định trang phục nhưng phần lớn mọi người đều chọn đồ thoải mái và tiện lợi để mặc đi làm, đa số là áo sơ mi và quần dài, giản dị và gọn gàng.
Kèm thêm chiếc áo blouse trắng của bác sĩ, kín mít khỏi chê.
Tạ Thời Diễn nói xong còn cố tình dùng cùi chỏ huých vào Ôn Mục Hàn: “Phải không?”
Ôn Mục Hàn liếc anh ta, giọng đầy nguy hiểm: “Muốn chết à?”

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play