Ánh mắt của hắn ta đầu tiên dừng lại trên người Nhiếp Uyên, không ai có thể làm ngơ người đàn ông cao lớn trông có vẻ hung dữ này, vừa rồi đối mặt với người phụ nữ quỷ dị kia, anh lại không hề run giọng hay run tay.

Khi ánh mắt chạm nhau, đôi mắt đen nhánh kia giống như một lưỡi dao sắc bén vừa rút khỏi vỏ, đâm thẳng tới, khiến Mặt Sẹo bất giác né tránh một chút, khi nhìn lại thì người đàn ông mặc áo khoác đen kia đã quay mặt đi.

Theo ánh mắt của hắn ta, Mặt Sẹo lại nhìn thấy một thanh niên mặt búng ra sữa đang khóc như mưa, thấy cậu vẫn đang co rúm sau ghế sofa vẫn không ngừng lau nước mắt, hắn ta có chút cạn lời.

Thật ra mà nói, muốn không chú ý tới cậu cũng khó, vì trong số những người có mặt, trừ con gái ra, thì cậu khóc thảm nhất!

Cô gái bị dọa ngất xỉu không biết tỉnh lại từ lúc nào, hai chân mềm nhũn bước tới bên cạnh Mặt Sẹo, nhẹ nhàng kéo góc áo của người phụ nữ tóc ngắn bên cạnh Mặt Sẹo, vẻ mặt kinh hãi hỏi: "Chị ơi, chuyện này... chuyện này đều là thật sao? Xin mọi người đừng dọa em nữa, tim em không được tốt, không chịu được kinh hãi."

Người phụ nữ lạnh lùng đẩy tay cô ta ra, mất kiên nhẫn nói: "Đúng vậy. Tôi nói lại lần nữa, đây tuyệt đối không phải là trò đùa hay chương trình chơi khăm, chết trong trò chơi này thì vĩnh viễn không quay lại được đâu, hiểu không?"

So với người phụ nữ tóc ngắn này, Mặt Sẹo có vẻ hòa nhã hơn nhiều, an ủi: "Cô cũng đừng quá sợ hãi, chỉ cần hoàn thành nhiệm vụ hệ thống là chúng ta có thể bình an ra ngoài thôi."

Nhiệm vụ hệ thống?

Kỷ Vô Hoan nắm bắt được từ khóa này, vội vàng hỏi: "Sao... sao..." hoàn thành nhiệm vụ?

Cậu thật sự rất muốn nói chuyện đàng hoàng á! Nhưng cổ họng như bị nghẹn lại, mỗi một âm thanh phát ra đều mang theo giọng khóc mềm yếu.

Người phụ nữ tóc ngắn liếc nhìn cậu, trong mắt là sự khinh bỉ trần trụi, chế nhạo: "Hừ, tôi nói này, anh có thể đừng khóc nữa được không, đàn ông con trai mà, tôi còn chưa khóc đây này, có biết thấy ghê không vậy..." Lời của cô ấy đột ngột dừng lại, vì có một ánh mắt không thể làm ngơ trừng tới.

Thấy cô ấy im miệng, Nhiếp Uyên thu hồi ánh mắt, cúi đầu liền thấy vẻ mặt uất ức của Kỷ Vô Hoan, không nhịn được khẽ cười, thấy đôi mắt đào hoa trừng lại, anh lập tức cảm thấy sảng khoái trong lòng.

"Vậy chúng ta làm thế nào mới có thể rời khỏi đây?" Người hỏi là một thanh niên tên là Lý Tề, rút một điếu thuốc đưa cho Mặt Sẹo trông có vẻ dễ nói chuyện: "Anh hai này, thấy anh có vẻ hiểu biết nhiều, có thể nói cho chúng tôi biết thêm một chút được không?"

Mặt Sẹo không nhận thuốc, xua tay: "Đợi nhiệm vụ hệ thống." ( truyện trên app t.y.t )

Lời này vừa dứt, giọng nữ du dương kia liền xuất hiện.

[Ting~ Khởi động nhiệm vụ chính thức: Đứa con của nữ chủ nhân Văn Trân đã mất tích, vì thế mà cô ấy đau lòng quá độ, còn làm ra rất nhiều búp bê trẻ con, dùng cách này để tưởng nhớ con, người mẹ này thật đáng thương!]

"..."

Tuy rằng giọng nói này du dương êm tai, nhưng ngữ điệu điện tử không hề thay đổi này dùng để cảm thán thật là quỷ dị khó hiểu!

[Đề nghị người chơi trong vòng ba ngày tìm được đứa con của nữ chủ nhân, đồng thời điều tra rõ chân tướng sự mất tích của đứa trẻ, có thể nhận được manh mối rời khỏi đây.

Gợi ý 1: Đứa trẻ ở ngay trong căn nhà này, trong phạm vi mà tất cả người chơi đều có thể nhìn thấy.

Gợi ý 2: Trong thời gian dùng bữa mỗi ngày, mỗi phòng có thể đặt cho NPC một câu hỏi.

Gợi ý 3: Thời gian dùng bữa của nữ chủ nhân là từ 11 giờ trưa đến 1 giờ chiều, thời gian ăn tối là từ 5 giờ chiều đến 7 giờ tối, từ 9 giờ tối đến 7 giờ sáng là thời gian nghỉ ngơi.

Cảnh cáo: Thứ nhất, xin người chơi tôn trọng thời gian sinh hoạt của nữ chủ nhân. Thứ hai, xin người chơi thận trọng đặt câu hỏi, nếu gây ra cảm xúc kích động cho NPC, hậu quả tự chịu.

Nói rõ phần thưởng: Ngoài phần thưởng cơ bản, người chơi vượt ải đầu tiên có thể nhận được một phần thưởng ngẫu nhiên, có cơ hội nhận được đạo cụ hiếm.]

Tìm... tìm trẻ con?

Kỷ Vô Hoan ngẩn người, cậu cứ tưởng trò chơi biến thái này kiểu gì cũng là chém cương thi đánh lệ quỷ gì đó chứ, sao lại là tìm trẻ con?

“Đơn giản vậy thôi sao?” Người phụ nữ tóc ngắn bên cạnh Mặt Sẹo thốt lên, cô ấy có chút bất ngờ: “Bởi vì đây chỉ là phó bản cấp thấp của Rubik nên mới dễ dàng như vậy sao?”

Biệt thự này tuy lớn, nhưng tìm một đứa trẻ sơ sinh thì có gì khó?

Mặt Sẹo cũng có chút mừng rỡ, nhưng ngay lập tức kìm nén lại: “Lần này có tận 14 người tham gia phó bản, e rằng cũng không dễ dàng đâu.”

“Không biết đứa bé này đã mất tích bao lâu rồi.” Người phụ nữ tóc ngắn trầm ngâm một lát: “Một đứa bé nhỏ như vậy mà mất tích trong nhà…” Có lẽ đã chết rồi.

Nhưng vì có thể hỏi thăm nữ chủ nhân, nên có lẽ có thể trực tiếp có được rất nhiều manh mối.

Đáng tiếc là, bọn họ dường như đã bỏ lỡ một bữa ăn, dù sao lúc nãy khi nữ chủ nhân ở đó, cũng chẳng ai dám đi theo.

Lúc này có người hỏi: “Người vừa nãy nói chuyện là ai vậy?”

Mặt Sẹo giải thích: “Đó là hệ thống Rubik, các người có thể hiểu nó như hệ thống trong game online, gần như là một ý nghĩa, nó sẽ phát nhiệm vụ và đưa ra gợi ý cho người chơi.”

“Tại sao lại gọi là game Rubik?”

“Cái này à, các người chỉ cần vượt ải là sẽ biết thôi.” Người phụ nữ tóc ngắn luôn tỏ ra lạnh lùng hiếm khi nở nụ cười, nhưng nụ cười cũng lạnh băng: “Nếu các người có thể sống sót qua được…”

Mặt Sẹo cắt ngang lời người phụ nữ tóc ngắn: “Được rồi, bây giờ nói nhiều cũng vô ích, mọi người đều đã hiểu rõ nhiệm vụ rồi, bây giờ mọi người bắt đầu tìm đồ đi, đây là nhiệm vụ hợp tác đồng đội, tìm được càng sớm thì mọi người càng sớm được ra ngoài.”

Anh ta nói xong nhìn thời gian trên đồng hồ: “Người phụ nữ lúc nãy nói 9 giờ phải về phòng, bây giờ còn gần 3 tiếng nữa, tôi đề nghị mọi người chia thành đội ba bốn người, chia nhau đi tìm, 8 giờ rưỡi quay lại đây, tìm được manh mối thì công bố ra.”

Ai cũng biết trong phim kinh dị, người đánh lẻ thường chết nhanh nhất.

Đương nhiên không ai phản đối.

Mặt Sẹo nói vài câu với người phụ nữ bên cạnh, rồi định lên lầu.

“Đợi đã!” Lý Liên gọi họ lại: “Con quái vật kia có thể vẫn còn ở trên đó!”

Mặt Sẹo đánh giá cô nàng một lượt rồi nói: “Đây không phải là game Battle Royale, quái vật trong phó bản này sẽ không tùy tiện giết người đâu, người trước đó chết là vì anh ta không hoàn thành nhiệm vụ, nên chỉ cần không vi phạm quy tắc trò chơi, sẽ không chết.”

*Tại thế giới Battle Royale sẽ xuất hiện nhiều người chơi tranh đấu với nhau trong cùng một khu vực. Mỗi người chơi phải thu thập cho mình những trang bị, vũ khí để trở nên mạnh mẽ hơn nhằm bảo vệ mình và chiến đấu với các đối thủ.

Đúng vậy, nếu không lúc nãy con quái vật kia đã có thể xông xuống giết hết bọn họ rồi.

Nói là vậy, nhưng cả hai vẫn móc ra một con dao nhỏ để phòng thân, khi đi ngang qua đống thịt bầy nhầy kia, họ tỏ ra vô cùng bình tĩnh.

Những người còn lại nhìn nhau, không biết ai là người chủ động chào hỏi người bên cạnh trước, mọi người liền lũ lượt lập đội, khung cảnh trở nên hơi hỗn loạn.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play