Hai mươi phút sau, Đồng Hi Bối và A Nhạc trở về khách sạn.
Bước vào khu biệt thự, Đồng Hi Bối gần như không còn sức bước tiếp. Cô cảm thấy đôi chân nặng như đeo đá, đầu óc quay cuồng, choáng váng. A Nhạc vòng tay ôm lấy vai cô, hai người tựa sát vào nhau, loạng choạng dìu nhau lên tới tầng ba.
Mở cửa vào phòng, vừa nhìn thấy chiếc giường, Đồng Hi Bối lập tức đổ người xuống. Cô dang rộng tay, úp mặt xuống đệm, thở hổn hển từng nhịp. Cảm giác như vừa dốc toàn lực chạy tám trăm mét, nhưng khác với mệt mỏi sau khi vận động, trạng thái lúc này của cô đã kéo dài cả một ngày, mỏi mệt đến kiệt sức.
A Nhạc đưa tay dò dẫm, bước đến mép giường rồi ngồi xuống, tay nhẹ đặt lên lưng cô, dịu giọng nói: “Cô ngủ một chút đi. Anh sẽ gọi khách sạn mang chút đồ ăn lên đây.”
“Tôi không muốn ăn...” Đồng Hi Bối uể oải nói, “Ăn vào lại nôn ra mất.”
“Sẽ không sao đâu.” A Nhạc vuốt nhẹ gáy cô. “Hi Bối, cởi áo khoác ra rồi ngủ. Còn nữa...”
Anh dừng lại giây lát rồi nói tiếp: “Tôi không biết điều khiển điều hòa ở đâu, cô mở giúp tôi đi, nếu không sẽ dễ bị cảm lạnh.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT