Sau một hồi trút hết nỗi ấm ức, cuối cùng Đồng Hi Bối cũng ngừng khóc. A Nhạc xoa nhẹ sau đầu cô, dịu dàng bảo cô đi tắm trước.
Đồng Hi Bối tắm xong thì mệt nhoài nằm xuống chiếc giường lớn. Lúc nhận thẻ phòng lại bị nhầm, căn phòng này chỉ có một cái giường lớn. Nhưng lần này, cô không còn thấy ngại ngùng hay lúng túng gì nữa. Mấy ngày qua, hai người ở bên nhau từ sáng tới tối, cô đã dần dần quen với sự hiện diện của người đàn ông này.
Hai ngày nay trong người cô không khỏe, còn A Nhạc thì hoàn toàn thu lại vẻ cợt nhả thường ngày, thay vào đó là sự dịu dàng và kiên nhẫn không ngờ. Đồng Hi Bối cảm thấy ấm lòng, nhưng nhớ lại việc anh từng từ chối lời tỏ tình của mình, cô lại cảm thấy nghèn nghẹn trong tim.
Cô có thể đoán được phần nào tâm tư của A Nhạc, nhưng lại không dám chắc điều mình đoán có đúng hay không.
Một người đàn ông ngoài ba mươi, lại bị khiếm thị… Những điều anh phải băn khoăn, phải e dè, ai có thể hiểu hết được?
Khi đang mải miết suy nghĩ, A Nhạc đã tắm xong. Anh dò dẫm dọc theo khung cửa, một tay men theo vách tường, chậm rãi bước ra khỏi nhà tắm.
Đồng Hi Bối nửa ngồi nửa nằm trên giường nhìn anh, không cất tiếng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT