Đêm dài gió rét, như tiếng quỷ khóc ai oán vang vọng khắp nơi.
Trong tiếng gió gào thét, lẫn vào là tiếng tru gào của yêu thú, âm thanh hỗn tạp vang lên từng đợt, xoay quanh khắp dãy núi sau.
Chung Ẩn Nguyệt bước đi gian nan trên nền tuyết, tay cầm kiếm, từng bước một tiến về phía sau núi, xung quanh là tiếng rống của yêu thú vang dội.
Phía sau hắn là mấy đệ tử của Ngọc Loan Cung.
“Lúc nửa đêm, bọn đệ tử chuẩn bị nghỉ ngơi, bỗng nghe thấy trong núi có tiếng động lạ, giống như tiếng yêu thú. Bọn đệ tử nhớ lời sư tôn từng dạy, loại này thông thường cũng dễ đối phó, nên không dám quấy rầy sư tôn, nghĩ rằng tự mình có thể giải quyết.”
“Bọn đệ tử cũng suy đoán, có thể là kết giới chỗ nào đó bị hở, nên mới để yêu thú len vào, cho nên Ôn đại sư huynh đã tự mình đi xem thử.”
“Nhưng vừa nhìn liền thấy, kết giới bị phá một lỗ lớn, không rõ bị thứ gì phá vỡ, miệng vỡ còn rất mới. Hơn nữa, khắp nơi ở sau núi đều có khí tức lôi thuật thoát ra, uy lực rất không thể xem thường. Bọn đệ tử không dám tự ý hành động, mới cả gan đến báo sư tôn…”
Tô Ngọc Huỳnh giơ cao cây đuốc, đem toàn bộ sự việc kể lại.
Gió gào thét thổi qua, nhưng ngọn lửa trên đuốc không hề lay động. Nếu nhìn kỹ sẽ thấy, đuốc không phải quấn vải trắng như thường, mà là cuốn một lá bùa, ngọn lửa bùng lên rực rỡ từ phù chú kia.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT