Mềm mại lông mèo dán lên tay, Bùi Mộc cả người không khống chế được mà cứng đờ, ngay sau đó, Tiểu Bạch Điểm ngửa đầu cọ cọ vào tay hắn, phát ra tiếng "miêu miêu", tựa hồ đang nói chuyện với hắn.
Bùi Mộc khẽ nhéo tay, sau đó giống như sờ vào ngọc tiểu ngư, nhẹ nhàng vuốt ve đầu mèo.
Hòn Đá Nhỏ bắt chước mèo kêu, Tiểu Bạch Điểm được đáp lời thì càng kêu hăng, mấy con mèo khác trên mặt đất cũng xem trò vui mà kêu theo. Tai Bùi Mộc tràn ngập tiếng mèo kêu hết đợt này đến đợt khác, âm thanh náo nhiệt xưa nay chưa từng có này, khiến nội tâm vốn như sa mạc mênh mông bát ngát của hắn có được giọt nước cam lộ đầu tiên.
Hòn Đá Nhỏ ôm mèo con một lúc lâu, cảm thấy tay hơi mỏi, liền đặt nó xuống, ngồi xổm trên đất vuốt ve. Tay Bùi Mộc đột nhiên mất đi xúc cảm ấm áp mềm mại, trên mặt thoáng lộ ra vẻ thất vọng, hắn nhíu mày, nhìn Hòn Đá Nhỏ, miệng mím chặt.
"Cậu cũng ngồi xuống sờ đi." Hòn Đá Nhỏ kéo kéo quần áo hắn, thấy cậu không ngồi xuống thì lại kéo thêm vài cái. Bùi Mộc lúc này mới chậm rãi ngồi xổm xuống bên cạnh Hòn Đá Nhỏ, vươn tay vuốt ve mèo con.
"Cậu biết mèo con thích ăn gì nhất không?" Hòn Đá Nhỏ sờ soạng một hồi, lại không chịu cô đơn mà hỏi. Hắn nhìn về phía Bùi Mộc, nhưng Bùi Mộc chỉ nhìn chằm chằm mèo, nếu nhìn kỹ, có thể thấy tay cậu khựng lại một chút rồi mới tiếp tục.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT