Sáng hôm sau, Lâm Hinh Hinh đứng ở sân trường, khoác áo khoác mỏng, gió đầu xuân thổi qua, cuốn lấy tà váy cô, gợi cảm mà trong trẻo. Sinh viên đi ngang đều liếc nhìn, không ít người xì xào: “Lâm Hinh Hinh dạo này giống như phát sáng vậy.”
“Nghe đồn... cô ấy và thầy Trương có gì đó.”
Cô nghe thấy, nhưng không phản ứng. Chỉ cười nhạt rồi xoay người đi về phía khu giảng đường.
Buổi chiều, Trương Dục Thần chờ cô ở bãi đỗ xe, xe vừa dừng thì cô đã leo lên, ánh mắt tinh quái: “Thầy không sợ bị phát hiện à?”
Anh đưa tay chỉnh dây an toàn cho cô, cúi sát xuống: “Chỉ cần em không rời khỏi anh, bị phát hiện thì đã sao?”
Cô im lặng vài giây rồi hôn lên má anh một cái: “Em cũng không muốn giấu nữa.”
Họ về thẳng nhà anh, cùng nhau nấu cơm, cùng ăn tối. Đêm đến, anh ôm cô từ phía sau trong phòng tắm, nước nóng chảy xuống làn da trắng nõn. Những dấu hôn, những tiếng rên nhẹ, tất cả như một bản nhạc tình dịu dàng mà quyến rũ. Sau một hồi yêu thương cuồng nhiệt, cô thở hổn hển trong lòng anh: “Em muốn... ở bên anh mãi như thế này.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play