Sáng hôm sau, ánh nắng dịu nhẹ xuyên qua rèm cửa, chiếu lên gương mặt trắng mịn của Lâm Hinh Hinh. Cô lười biếng vùi mình trong chăn, thân thể vẫn còn ê ẩm sau một đêm bị “hành hạ” đến kiệt sức.
Trương Dục Thần đã dậy từ sớm, đang ngồi bên giường, cúi người cài khuy áo. Nhìn thấy cô cựa mình, anh nghiêng đầu, mắt nheo lại, giọng khàn trầm:
“Dậy đi. Em đã ngủ gần mười tiếng rồi.”
“Chân em còn không cảm giác… làm sao mà dậy…” Cô rên rỉ, lật người trốn sâu vào trong chăn.
Anh bật cười, kéo chăn ra, cúi xuống hôn lên vai cô một cái: “Còn lười nữa, tôi lại đè ra ăn tiếp đấy.”
Cô đỏ bừng mặt, lập tức bật dậy như phản xạ: “Em tỉnh rồi!”
Trương Dục Thần khẽ nhướng mày, ánh mắt trêu chọc lướt qua cơ thể cô trong chiếc váy ngủ trễ nải. Giọng anh khàn hơn vài phần:
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT