Không thể không nói nhân vật nhỏ cũng có sự thông minh của nhân vật nhỏ.
“Nói hay, nói hay, phải rồi, ta có mang một ít bánh quế hoa và chân giò hun khói cắt lát tới, không bằng chia cho các tỷ muội cùng ăn nhé.” Quý Song Nhi rất biết cách làm người. Nàng ta còn kéo cả Dư Dung, Dư Dung cũng bước tới trước hỗ trợ chia bánh.
Những người hôm nay tới có Sa tiểu thư của cửa hiệu tơ lụa, con gái út của Tô đại phu, còn có tiểu thư của cửa hàng trang sức nhà họ Đường. Trong số các nàng thì gia cảnh nhà Dư Dung là kém nhất. Nhưng bởi vì Quý Song Nhi chơi thân với Dư Dung, bản thân Dư Dung lại có tay nghề tốt, cũng tính là có thể nói được vài câu với đám tiểu như này.
Tính khí Đường tiểu thư thẳng thắn sảng khoái, thật ra cũng có cá tính nhất, là người khá thảo mai. Nhà nàng ta làm trang sức bằng vàng, bạc cũng kết hợp với bán trang sức luôn. Nhưng vì việc làm ăn của cửa tiệm tạp hóa của nhà họ Dư tốt lên, đồ trang sức mà Dư Dung làm đã rẻ hơn lại còn đẹp nữa, nên cướp đi rất nhiều mối làm ăn của nhà nàng ta. Vị tiểu thư này vẫn luôn ghi nhớ trong lòng, nhưng ngoài mặt lại nói cười hi hi ha ha với Dư Dung.
Vừa may Chung tiểu thư nói tới chuyện cũ của nàng ta, rất nhiều cô gái đều chưa ra khỏi Thảo Phố, các nàng đều cực kì khao khát thế giới bên ngoài. Chung tiểu thư nói: “Nhà bà ngoại ta có một thôn trang nhỏ, bình thường nếu nóng quá thì chúng ta sẽ tới thôn trang ở. Biểu tỷ của ta sẽ thu gom hoa lại rồi làm thành nước, rồi lại lấy nước này nhuộm hạt sồi, làm thành rèm cửa. Mọi người đều nói thứ này rất đẹp, không đi theo lối mòn cũ.”
“Thứ này hay đấy, thú vui rất tao nhã. Nhà ta có cỏ bạc hà, có tác dụng nâng cao tinh thần rất tốt. Nếu như được tẩm trong rèm cửa thì e là không thể tốt hơn được nữa.” Tô tiểu thư nói có lý. Nhà nàng ấy mở hiệu thuốc, lại là người im lặng. Bất thình lình nghe thấy câu nói này của nàng ấy, Chung tiểu thư hơi bất ngờ.
Đường tiểu thư cũng thuận theo nói tới một số chuyện của nhà nàng ta: “Thứ này tốt đấy. Nhà ta đang chuẩn bị làm một đôi rèm cửa. Cha ta nói muốn đi Lâm An đặt rèm thủy tinh cho ta, ta bèn nói chúng ta là nhà nông thôn, nào có dùng được thứ đó chứ. Nhưng xem ra không phải thế rồi, hôm nay vừa nghe mọi người nói chuyện, trái lại là ta thô lỗ tục tĩu rồi.” Đường tiểu thư là con gái một, tính cách từ trước tới nay đều bướng bỉnh. Nàng ta cũng đã đính hôn rồi, nhà hôn phu chính là nhà ông chủ Đồng bán bán mì cho Trương thị bày hàng bán lúc trước.
Thật ra nhà họ Đồng chỉ có một cửa hàng nhỏ, hoàn toàn không giàu có, nhưng con trai nhà họ Đồng lại có triển vọng, đã tới nha môn ở Lâm An làm việc. Thế nên nhà họ Đường mới bằng lòng gả con gái cho nhà hắn, cũng hy vọng con gái có thể có tiền đồ rộng mở hơn.
…
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT