Quý Song Nhi cũng kéo Dư Dung, nói: “Muội cũng không tệ nha.” Chỉ nhìn thấy Dư Dung mặc áo tì bà hai bên cân xứng màu xanh lá cây, kèm váy trân châu trắng xếp nếp bên dưới, cài một đóa hoa cài đầu vải voan màu hồng phấn xinh đẹp trên đầu, trông rất xinh đẹp. Hơn nữa mặc dù Dư Dung béo nhưng da thịt lại trắng nõn, chỉ cần thoa một lớp son nhạt thì khí sắc cả người đã rất tốt rồi.
Nhà Chung cử nhân không phải trên trấn. Bởi vì tự khoe khoang là gia đình tiêu chuẩn vừa làm ruộng vừa đi học, thế nên nhà cũ của nhà họ Chung cách trấn Thảo Phố khoảng bảy tám dặm, nói xa cũng không xa. Chỉ khoảng một canh giờ là tới rồi. Cánh cửa lớn Chung gia màu đỏ đậm, có hai cái vòng gõ cửa bằng đồng bóng loáng bên trên. Quý Song Nhi bước tới gõ mấy cái, có người đi ra từ bên trong, là một tiểu nha đầu búi tóc song nha kế.
“Tiểu thư nhà chúng ta bảo ta đợi ở đây, thì ra là Quý tiểu thư tới, vị này là...” Tiểu nha đầu hoàn toàn không nhận ra Dư Dung.
Quý Song Nhi nói: “Đây là muội muội nhà họ Dư.”
Tiểu nha đầu vội vàng nói: “Thì ra là Dư tiểu thư.”
Bố cục bên trong nhà họ Chung rất đẹp, tới cả hàng rào hoa cũng được chạm khắc tinh tế. Đây là kiểu nhà lớn tam tiến, nô bộc bên trong hoàn toàn không nhiều. Mặc dù nhà họ Chung không bằng lúc trước, nhưng dù sao thì trâu yếu còn hơn khỏe bò. Sắp tới nhà ấm trồng hoa rồi, bên trong đã có tiếng nói chuyện, thỉnh thoảng còn có một hai tiếng cười yêu kiều.
Đi vào trong, hai người nhìn thấy tiểu thư khuê các của mấy nhà đã tới rồi. Dư Dung có một loại cảm giác kết hợp giữa thành thị và nông thôn, nhưng hôm nay nàng cũng không thể biểu hiện quá điềm tĩnh được. Cô nương được mọi người vây ở giữa là một vị búi tóc song nha kế, cài một chỗi trân châu đang đung đưa trên đầu. Nàng ta thấy có khách mới tới, vội vàng đứng dậy nói: “Khách quý Quý tỷ tỷ, còn vị này là Dư tiểu thư đúng không?”
Trên trấn mới mở một cửa tiệm tạp hóa, các loại hàng hóa mới đều có. Tiểu thư của những nhà này cơ bản đều đã từng tới rồi, còn có người từng mua quần áo do Dư Dung làm. Thấy Dư Dung tới, mọi người đều chào hỏi. Dư Dung vội vàng lấy quà của mình ra: “Lần đầu tiên tới chơi cũng không biết nên mang gì tới được. Nghĩ tới mùa này đang là mùa xuân thế nên ta bèn mang một đóa hoa nghênh xuân tới, không biết cô có thích không?”
Chung tiểu thư thuận thế mở ra luôn. Chỉ nhìn thấy bên trong có một cặp hoa nghênh xuân màu vàng tươi và màu xanh lá mạ, được làm cực kì tinh tế xinh đẹp, bên cạnh còn có một đôi bông tai hoa nghênh xuân nữa. Nàng ta kéo Dư Dung nói: “Lẽ nào lại có đạo lý không thích được, hoa này không giống những thô tục mà ta mang. Tuyết Mai mau cài lên giúp ta đi.” Nói rồi, nàng ta còn thật sự mang hoa cài đầu Dư Dung tặng lên đầu. Dư Dung cũng không ngờ Chung tiểu thư lại hiền hòa dễ gần như thế.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT