Vẻ mặt Ngô Tương cũng không thay đổi. Ở phương diện nào đó thì hắn và Giang Du Lâm rất giống nhau, đều rất lưu luyến sự ấm áp từ trên người Dư Dung.
Giang Du Lâm cúi đầu: “Dung tỷ, tỷ hãy giúp ta đi.”
Dư Dung thở dài: “Đệ yên tâm làm việc đi, đứa bé cứ để bên ta chăm sóc cho.”
Giang Du Lâm không dám tin tưởng. Hắn biết Dung tỷ luôn có chút thương hại hắn. Có lẽ người ngoài sẽ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, nhưng hắn cảm nhận được Dung tỷ thật sự thương hắn. Dung tỷ không phải một người quá nhiệt tình, phần lớn thời gian đều khá yên tĩnh, chỉ quan tâm chuyện của nhà mình, nhưng nàng thực sự là một người tốt.
“Vậy đành làm phiền tỷ rồi.” Giang Du Lâm không quay đầu lại mà đi rồi. Hắn tin tưởng Dung tỷ chắc chắn sẽ chăm sóc đứa bé thật tốt thay hắn.
Đến khi Đậu Khấu quay trở lại từ nhà mẹ đẻ thì nhìn thấy cha mẹ chồng đang ôm một đứa trẻ sơ sinh trêu đùa. Nàng ấy còn không biết mới có vài ngày mà cha mẹ chồng đã tìm được một đứa trẻ mang về nhà. Ngô Tương cảm giác như mình cùng vợ được quay trở lại thời điểm mới kết hôn vậy. Dư Dung oán trách hắn: “Tay bé con còn mềm lắm, chàng cẩn thận một chút.”
“A Dung, mặt bé mềm ghê....” Đối với trẻ con thì Ngô Tương vẫn rất tốt tính, hơn nữa nếu Dư Dung đã quyết định thì hắn cũng chỉ có nghe theo mà thôi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT