“Đợi khi chàng trí sĩ* rồi, chúng ta cùng đi đây đó nhé, tranh thủ khi còn có thể đi lại thì ra ngoài du ngoạn.” Lúc còn trẻ Dư Dung vẫn luôn bị nhốt trong phường thêu nhỏ bé, sau khi lấy chồng thì lại hối hả ngược xuôi, chỉ muốn một cuộc sống yên ổn. Nhưng đến lúc ổn định rồi lại muốn không lo không nghĩ gì đi du lịch khắp nơi.
Trí sĩ: Về hưu
Ngô Tương không biết nàng còn có ý nghĩ này, vì vậy vỗ tay cổ vũ: “Ý này được đấy.”
Hai người còn lên kế hoạch sẽ đi du ngoạn như thế nào.
Đại Ngọc là chị cả. Cô bé thấy Ngô Vinh về nhà thì vội vàng bảo nhà bếp làm đồ ăn ngon nhất rồi mang lên. Hiện tại trong nhà chính là do cô bé Đại Ngọc mười tuổi này quản lý, nhưng vẫn làm tốt hơn ca ca và đệ đệ của mình nhiều.
“Cha, cha ăn chút cơm trước đi.”
Ngô Vinh thở dài: “Con bảo phòng bếp cũng mang cơm cho nương và ca ca con đi.” Hắn ta nhìn con cả của mình vẫn chỉ là một bé gái, trong lòng thấy áy náy vô cùng. Hắn ta vẫn luôn bận rộn vì sự nghiệp, vợ thì không đáng tin cậy. Tập Nhân lại chỉ là vợ bé, mọi thứ đều phải do trưởng nữ quản lý, nhưng dù sao sau này cô bé cũng vẫn phải gả ra ngoài!

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play