Diêm Triết thấy vậy, liền trao đổi ánh mắt với một thuộc hạ bên cạnh, ra hiệu cho hắn thay đổi danh sách. Ngũ hoàng tử từ trước đến nay vốn không được sủng ái, được phong tướng quân cũng chỉ là một chức quan tứ phẩm nhỏ nhoi.
Ban đầu vốn định làm qua loa cho xong, trong danh sách phủ đệ được chọn đều là những nơi xa xôi hẻo lánh, hoặc đã xuống cấp nhiều năm, chẳng ra dáng một tòa nhà gì. Đem mấy cái này lừa gạt Ngũ hoàng tử vẫn được, nếu chuyện đến tai hoàng thượng, hắn vẫn còn có thể tìm cách đối phó. Có điều, nếu để Nhiếp Chính Vương tận mắt nhìn thấy thì lại không dễ giải thích rồi.
“Vương gia, Điện hạ, xin dừng bước. Thần đã sai người đi lấy danh sách khác, mời hai vị ngồi. Người đâu, dâng trà!”
Người hầu bên cạnh cũng rất tinh ý, lập tức rời đi, chọn lại một bản danh sách khác có vẻ hợp lý hơn, mang đến cùng với trà nóng và một mâm trái cây.
Cơ Diệp Trần tiện tay lật xem danh sách, trên đó còn có sơ đồ nhà cửa được vẽ lại, mô tả tường tận vị trí địa lý, tình trạng chung, niên đại, diện tích, cùng phong cảnh xung quanh. Mỗi mục đều khiến hắn không khỏi kinh ngạc và cảm thán.
Chỉ là người khiến lòng hắn xao động lại đang ngồi ngay bên cạnh, khiến tâm trí hắn mãi chẳng yên. Mỗi lần lật qua hai trang, hắn lại không nhịn được mà liếc nhìn người kia bằng khóe mắt. Hơi thở lạnh lẽo nhưng thanh nhã kia không ngừng len lỏi vào không khí, quấy nhiễu suy nghĩ của hắn.
Cảnh Nam Châu hơi nghiêng người về phía Cơ Diệp Trần, khoảng cách vừa đủ để nhìn rõ danh sách, liền dừng lại. Y ngẩng đầu liếc qua Diêm Triết, rồi lại cụp mắt nhìn xuống danh sách. Chỉ một cái liếc mắt đó đã khiến mồ hôi lạnh trên trán Diêm Triết tuôn ra.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT