Ngoài cửa sổ chẳng rõ từ khi nào đã bắt đầu lác đác mưa rơi.
Mưa rơi nặng hạt, lộp độp rơi xuống tán cây hoa mậu trong viện tây, nước mưa theo cành lá chảy xuống, nhỏ lên giàn hoa phía dưới, nơi trồng đầy đoàn cẩm thược dược. Cánh hoa bị mưa đánh rụng, rơi lả tả trên mặt đất, mất hết sắc màu. Vài nha hoàn vội vã chạy tới giữa cơn mưa, ôm lấy chậu thược dược mang vào trong phòng.
Mộ Nguyệt Sanh dẫm lên màn đêm, bước vào Dung Sơn Đường. Vai áo hắn lấm tấm nước, dưới ánh đèn lồng nơi hành lang, phản chiếu lên một vệt ánh sáng màu bạc, hệt như sắc mày lạnh lẽo trên lông mày hắn lúc này, âm trầm mà lạnh đến thấu người.
Đám nha hoàn thấy hắn, nhưng không ai dám tiến lên giúp hắn lau nước, chỉ đồng loạt cúi đầu nép sang một bên.
Hắn đi thẳng tới cửa đường ngoại, bà tử thủ vệ liếc nhìn hắn một cái, thấy sắc mặt hắn trắng bệch như trăng lạnh, trong lòng không khỏi lo lắng, vội vàng vén màn lụa lên. Mộ Nguyệt Sanh khẽ "ừ" một tiếng trầm thấp, vén áo mà bước vào.
Chân cô cô đứng dưới hành lang thở dài, khẽ lắc đầu, phất tay ra hiệu mọi người lui xuống.
Phòng đông thứ gian, dưới bức tường treo đèn châm đồng cung đình, một chiếc lò sứ Bác Sơn đặt dưới ánh đèn, khói trầm hương lượn lờ, tỏa ra mùi thơm thoang thoảng khắp căn phòng.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT