“Tôi chỉ là người bình thường, một kẻ qua đường không liên quan gì.”
Tôi nhìn thẳng phía trước, rẽ vào con hẻm nhỏ tiếp tục đi đường tắt. “Tôi không giúp được gì, cũng không có ý định xả thân vì ai cả. Nếu ngài muốn đi, tôi khuyên ngài tiện thể tìm một chủ nhân mới, biết đâu có người nhìn thấy được ngài.”
Yêu quái, sinh vật như Nguyên Vu, nghe nói vốn không cần đến đồ ăn của loài người. Nếu không thì chúng đã không thể sống ẩn dật xa khỏi nhân loại lâu như vậy. Thứ chúng dùng để duy trì sự sống là năng lượng, hình thức gần như cái gọi là “nhật nguyệt tinh hoa”.
“Tức là nếu năng lượng không đủ thì sẽ…”Sau khi biết điều đó, tôi nghĩ tới một khả năng rồi dè dặt hỏi thử.
“…” Nguyên Vu nằm sấp xuống, đôi mắt đen tuyền như ngọc thạch nhìn không ra cảm xúc gì, chỉ khẽ “Ừm” một tiếng.
“Đúng như ngươi nghĩ sẽ ch.ết.”
Thế là cuộc nói chuyện này khép lại ở đó. Tôi chợt hiểu tại sao lại chỉ có mỗi Nguyên Vu là yêu duy nhất ở thế giới này. Có thể nguồn năng lượng nơi đây chỉ đủ để nuôi dưỡng một mình nó.
Lúc này, sinh vật kỳ lạ đó lại nhìn tôi bằng vẻ khinh khỉnh: “Hừ, ngươi nghĩ ai cũng có tư cách nuôi được một con Yêu Hoàng sao? Không cảm kích thì thôi, còn định vứt ta đi?”
… Vấn đề là cái gọi là “tư cách” ấy đến quá bất ngờ. Cứ như bị người ta dúi tờ rơi vào tay khi đậu chờ đèn đỏ, chưa kịp phản ứng gì đã bị kéo đi an bài chỗ ngồi, hoàn toàn không cho từ chối.
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT