"Tuy rằng có thể ngài không để ý lắm, nhưng với con gái thì mái tóc rất quan trọng. Việc này vẫn chưa rõ ràng, ai là người làm cũng chưa biết được."
Tôi kích hoạt kỹ năng “Lời ngon tiếng ngọt”, từng bước dẫn dắt, "Hơn nữa thử nghĩ mà xem, lỡ như ngài tìm nhầm người, kinh động kẻ thực sự đứng sau thì sao? Nếu hắn phát hiện ra ngài có ý định trả thù rồi nhân lúc đó bỏ trốn thì làm thế nào?"
Nguyên Vu cau mày suy nghĩ một lúc, miễn cưỡng gật đầu: “Ngươi nói cũng có lý. Nhưng…”
“Tại sao ngươi lại chắc chắn mấy cô gái đó không phải hung thủ?” Đôi mắt đen thẳm như mực sâu thẳm nhìn tôi chăm chú, như thể muốn nhìn thấu điều gì đó. “Vừa rồi hình như ngươi định nói gì đó? Có phải ngươi biết điều gì mà không chịu nói cho ta không?”
Cái đuôi của nó bất động, nếu là loài rắn thì đây gần như là dấu hiệu chuẩn bị tấn công rồi.
“Tôi chỉ cảm thấy, một cô gái có thể ra tay cứu người trong tình huống như thế, thì trên người chắc không mang thứ năng lượng tiêu cực như ngài nói đâu.”
Giờ quan trọng nhất là phải giữ bình tĩnh, thái độ điềm đạm không hoảng loạn mới không để lộ sơ hở. Tôi không tránh ánh mắt nó, nghiêm túc đưa ra lý do của mình.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play