Quả thật, bọn họ không có chung một ý kiến.
Bất kể con thú bông kia đưa ra ý kiến gì, Hirota Haruka cũng không xác nhận hay làm theo.
Nói cách khác, tạm thời nguy cơ đã được giải quyết.
Tôi làm ra vẻ mơ hồ, lặng lẽ thu ánh mắt lại, nghiêm túc nhìn vào sách giáo khoa trước mặt. Tôi thỉnh thoảng còn viết vẽ linh tinh, ra vẻ như một học sinh ngoan ngoãn thật sự.
Thành ra, những sinh vật bí ẩn kia chắc chắn không hiểu rõ con người. Đặc biệt là với những thiếu niên ở độ tuổi này, lòng tự trọng rất cao. Trước mặt người khác mà nghi ngờ một bạn học có vẻ ngoài bình thường rằng “có biết dùng ma pháp không” điều đó thật sự không dễ nói ra chút nào.
Chưa nói đến người bị nghi ngờ có sẵn lòng thừa nhận hay không, chỉ riêng việc mở miệng hỏi cũng cần dũng khí rất lớn. Không phải ai cũng dễ dàng chấp nhận sự tồn tại của "ma pháp". Với người bình thường, nhất là ở bậc trung học, nếu vẫn luôn nói về ma pháp, siêu năng lực hay các thế lực siêu nhiên... chúng tôi sẽ gọi họ bằng một cái tên chung: “Bệnh trung nhị”hay còn gọi là chuunibyou.
Trong môi trường lớp học, nơi mọi hành động đều xoay quanh những nhóm nhỏ, nếu một người bị dán nhãn kiểu như: "bệnh trung nhị", "otaku", "giả gái", "con nhà giàu", “trẻ nhà nghèo”…thì không nghi ngờ gì, họ sẽ lập tức bị loại khỏi các vòng giao tiếp chính, chỉ có thể chơi với những người cùng tình trạng với mình.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT