Khi lên đại học, cô không muốn nằm trong sự kiểm soát của bà nội, nên đã dứt khoát chọn một ngôi trường cách xa nhà. Suốt những năm tháng ấy, cô hiếm khi về nhà. Cha mẹ cũng chẳng thiết tha gọi cô trở về, chỉ thường xuyên giục cô gửi tiền để phục vụ cho đủ thứ nhu cầu của em trai.

Đôi khi, cô cay đắng nhận ra rằng, chỉ cần cô còn sống trên đời này, cô sẽ chẳng bao giờ thoát khỏi sự kìm kẹp và những đòi hỏi vô tận từ những con người mang danh là gia đình của cô. 

Có những lúc, cô khao khát hơi ấm tình thân đến cháy bỏng, nhưng mỗi lần trở về, hiện thực lại tát cô một cái thật đau để tỉnh táo lại. Gia đình cô đấy, nhưng họ chưa bao giờ dành cho cô sự yêu thương hay hơi ấm như cô hằng mong đợi.

Sống trong hoàn cảnh ấy hơn hai mươi năm, Mộc Miên luôn giữ thái độ cảnh giác với mọi thứ lạ lẫm xảy đến. Ngay lúc này, cô cũng vô cùng cảnh giác với luồng hơi ấm đột ngột từ viên ngọc chạy vào cơ thể. Cô quyết tâm phải tìm hiểu rõ rốt cuộc đó là thứ gì.

Nhưng thực sự tức chết cô, ngồi cả buổi sờ mó viên ngọc, rồi dùng cả răng để cắn nó, mà viên ngọc cũng không có bất cứ động tĩnh nào. Chán nản, cô nắm viên ngọc trong tay, rồi nằm vật ra giường.

Hôm nay, cô đã kết thúc cảnh quay, sắp tới cô không có hoạt động nào cụ thể nên có thể nghỉ ngơi một thời gian. Dưới tác dụng êm ái của đệm giường trong khách sạn, cảm giác mệt mỏi kéo đến rất mau, mí mắt của cô trở nên nặng nề, rồi cô chìm dần vào giấc ngủ sâu.

Trong giấc mơ, Mộc Miên thấy mình bước vào một nơi như tiên cảnh. Một dòng suối trong vắt chảy róc rách, phía trên lượn lờ sương khói mờ ảo, tạo nên khung cảnh huyền ảo khó tả. 

Cách con suối một đoạn là một căn nhà gỗ nhỏ xinh xắn. Cô bước đến, khẽ đẩy cửa, cánh cửa nhẹ nhàng mở ra.

Bước vào trong, Mộc Miên bất ngờ khi thấy không gian bên trong rộng hơn rất nhiều so với tưởng tượng ban đầu. 

Đập vào mắt cô là một phòng khách ấm cúng, với bộ sofa nỉ màu xanh dương dịu mát và chiếc bàn gỗ tròn. Trên bàn đặt một lọ hoa dại không tên, tỏa hương thơm thoang thoảng. Một vẻ đẹp nhẹ nhàng, thanh tao bao trùm, khiến cô cảm thấy vô cùng dễ chịu.

Bước tiếp vào sâu hơn, phía bên trái phòng khách là một căn bếp tuyệt đẹp – chính là tất cả những gì cô từng mơ ước về một căn bếp của riêng mình. 

Căn bếp được trang trí theo phong cách Scandinavian với tông màu trắng chủ đạo, xen kẽ nội thất gỗ sáng màu và điểm xuyết những viên gạch bông tinh tế trên tường và sàn nhà. 

Sự kết hợp màu sắc hài hòa cùng những vật dụng bếp xinh xắn khiến cô mê mẩn ngắm nhìn. Ngay chính giữa căn bếp là một cửa sổ lớn nhìn thẳng ra một góc vườn xanh mướt, cạnh cửa sổ đặt một chiếc bàn gỗ nhỏ. 

Thầm tưởng tượng trong đầu, với một cốc cà phê nóng, một cuốn sách và chút nhạc đồng quê êm dịu, cô có thể ngồi cả ngày trong không gian tuyệt vời này.

Lưu luyến rời khỏi căn bếp, cô đi sang phía bên kia phòng khách, nơi có một cầu thang dẫn lên tầng trên. Tầng hai là không gian nghỉ ngơi. 

Một phòng sách thiết kế theo kiểu không gian mở ngay sảnh vào, với những giá sách cao đến trần bày biện đủ loại sách. Bên cạnh là bộ bàn ghế gỗ tối màu. 

Những món đồ trang trí mang phong cách retro khiến căn phòng như một nơi để hoài niệm về quá khứ. 

Đứng trong không gian này, cô cảm thấy nhẹ nhàng, thư thái lạ thường, mọi nỗi căng thẳng đều được xoa dịu. Có lẽ đây là nơi phù hợp nhất với cô trong căn nhà này.

Cô lần lượt mở từng căn phòng trên tầng hai. Ba căn phòng cạnh nhau đều được sắp xếp gần giống nhau: một chiếc giường êm ái với chăn ga màu trắng họa tiết hoa nhí mềm mại, tủ quần áo và một bàn đọc sách nhỏ bằng gỗ màu tự nhiên được mài bóng. 

Trong không khí lãng đãng mùi hương đồng cỏ, cô như được kéo về thời thơ ấu, cái thời cô thường nghịch ngợm chạy theo lũ trẻ hàng xóm ra những cánh đồng cỏ rộng lớn. Mùi hương khi đó cũng như lúc này, một mùi thơm mát, thanh khiết, và có chút ngọt ngào của những bông cúc dại.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play